Ngay cả khi đã cống hiến hết mình cho thế giới bóng đá thì Owen Hargreaves cũng chưa bao giờ được thừa nhận một cách xứng đáng, cho dù là ở Đức, ở Anh hay tại chính nơi mà anh từng sinh ra, Canada.
Với những người hâm mộ bóng đá châu Âu, cái tên Owen Hargreaves dường như chẳng hề thuộc về bất kỳ nơi nào. Thay vì tìm thấy một tài năng trẻ tại Anh, Italia hay Tây Ban Nha thì cầu thủ sinh năm 1981 lại được các tuyển trạch viên phát hiện ra khi đang chơi bóng ở tận Alberta, một vùng đất rộng lớn của đất nước Canada xa xôi. Khác với những khung cảnh phố xá, đô thị chật hẹp cổ kính, Hargreaves lại đến từ một mảnh đất chỉ toàn những ngọn núi phủ đầy tuyết trắng, những cánh rừng lá kim bạt ngàn và cả những sa mạc lạnh khắc nghiệt. Tại chốn tận cùng của thế giới này, có một Hargreaves trẻ tuổi đã từng khoác áo cho một CLB được gọi tên chính xác là Calgary Foothills FC.
Xuất thân trong một gia đình di cư với bố là người Anh, mẹ là người xứ Wales, Owen Hargreaves chính là người Canada duy nhất trong nhà mình. Bố anh từng khoác áo Bolton khi còn trẻ nhưng tố chất của Hargreaves lại được thể hiện ở các bộ môn bóng bầu dục, bóng rổ và khúc côn cầu trên băng. Tuy nhiên, số phận đã đưa chàng trai gốc Âu đến với bóng đá và cũng chỉ cần một khoảng thời gian ngắn chơi cho Calgary Foothills, Hargreaves đã gây ấn tượng mạnh với Bayern Munich để tìm thấy tấm vé thông hành đến nước Đức cho riêng mình.
Ở độ tuổi chưa tới đôi mươi, chẳng có gì bất ngờ khi Hargreaves dần chịu ảnh hưởng mạnh của nền bóng đá Đức. Để rồi, đến khi có lần đầu tiên phục vụ ĐT U21 Anh sau một cuộc gọi từ Sven-Goran Eriksson, tiền vệ thuộc biên chế Bayern Munich bỗng dưng trở thành cầu thủ duy nhất từng khoác áo Tam Sư nhưng chưa từng sinh sống tại xứ sở sương mù. Anh nói một thứ tiếng Anh chẳng giống ai, vừa mang âm hưởng Bắc Mỹ, vừa mang theo “tính cách Đức” đã thấm vào cơ thể. Những người Canada ở quê nhà không hài lòng, trong khi khán giả Anh thì vẫn ủng hộ tân binh của ĐTQG như một niềm hy vọng mới cho nền bóng đá đang khao khát những danh hiệu hơn bao giờ hết.
Bản thân Hargreaves cũng đưa ra một góc nhìn khá độc đáo về trường hợp của mình khi mới gia nhập ĐT Anh. “Về tư duy chiến thuật, tôi thấy mình giống người Đức. Nhưng với bản năng của một người Anh trong máu, tôi thích tham gia vào những pha tranh chấp mạnh mẽ, thích giành chiến thắng trong những tình huống xoạc bóng”. Vào thời điểm đầu thiên niên kỷ mới, một cầu thủ mang trái tim Anh và bộ não Đức chắc hẳn sẽ trở thành món hàng hot trên thị trường, một sự kết hợp thú vị và đáng mơ ước cho bất kỳ cấp độ bóng đá nào. Rất nhanh chóng, Owen Hargreaves trở thành một trong những tài năng triển vọng bậc nhất thế giới.
Dưới áp lực của sự kỳ vọng, cầu thủ người Anh đã biết cách trụ vững. Tại xứ Bavaria, ngôi sao đến từ Canada luôn được đánh giá rất cao ở cường độ hoạt động, khả năng kiểm soát không gian, những yếu tố đưa anh trở thành một tiền vệ phòng ngự chất lượng hàng đầu Bundesliga. Trong kỷ nguyên thống trị của Hùm xám, dù là dưới thời Ottmar Hitzfeld hay Felix Magath, vai trò của Hargreaves cũng luôn đặc biệt quan trọng. Anh đã giành tổng cộng 4 danh hiệu Bundesliga, trong đó có một cú đúp với chức vô địch Champions League mùa 2000/01 và một cú đúp DFB-Pokal mùa 2002/03.
Mặc dù sa sút phong độ trong chiến dịch 2005/06 nhưng ngôi sao sinh năm 1981 sau cùng vẫn được gia hạn thêm 4 năm và xuất hiện trong danh sách tham dự World Cup 2006. Người hâm mộ Anh ban đầu không quá hào hứng nhưng trước màn trình diễn đỉnh cao của Hargreaves trên đất Đức năm ấy, tất cả đã phải có một cái nhìn khác. Trong cuộc bình chọn tiếp theo đó của FA, cầu thủ khoác áo Bayern nhanh chóng trở thành Cầu thủ người Anh xuất sắc nhất năm và cũng ẵm luôn cả danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất World Cup của Tam Sư. Điều thú vị là Hargreaves chưa bao giờ sống ở Anh và cũng chưa bao giờ chơi bóng tại Premier League. Mọi thứ giống như một phép màu kỳ lạ, nhưng cũng chẳng khác nào một lời nguyền. Người hâm mộ thấy Hargreaves tồn tại như một phiên bản giới hạn, nhưng lại không xem anh như một phần của đất nước này. Chỉ chưa đầy nửa năm sau đó, Hargreaves đã dính chấn thương nặng tới mức gãy chân và phải ngồi ngoài trong phần lớn thời gian mùa giải 2006/07.
Sir Alex Ferguson đã khẳng định quyết tâm có được chữ ký của tiền vệ thuộc biên chế Bayern Munich khi chấp nhận bỏ ra 17 triệu bảng để đưa Hargreaves về sân Old Trafford. Mùa giải đầu tiên, cảm nhận của nhà cầm quân người Scotland có vẻ hoàn toàn hợp lý khi cầu thủ sinh ra ở Bắc Mỹ trở thành nhân tố chính giúp Man United giành cú đúp Premier League và Champions League. Anh đã chơi trọn vẹn tất cả 120 phút căng thẳng trong trận chung kết với Chelsea tại Moscow và còn thực hiện một quả phạt đền thành công giúp Quỷ đỏ vượt qua đối thủ chung cuộc 6-5 sau loạt penalty cân não.
Thế nhưng, đó cũng chính là những khoảnh khắc đỉnh cao cuối cùng mà Hargreaves có được trong màu áo Quỷ đỏ trước khi dần lụi tàn vào bóng tối. Những chấn thương liên tiếp đã khiến cựu ngôi sao Hùm xám trở thành bệnh nhân dài hạn trong suốt ba mùa giải và chấp nhận ra đi theo dạng tự do vào năm 2011. Để rồi, những hy vọng cuối cùng về sự hồi sinh của Hargreaves cũng tiếp tục bị dập tắt tại Manchester City, khi anh không còn duy trì được thể trạng để chơi bóng nữa. Ở độ tuổi ngoài 30, thay vì cống hiến những năm tháng đẹp nhất trên sân cỏ thì Hargreaves lại phải chấp nhận tạm biệt sự nghiệp chơi bóng của mình một cách trớ trêu, kết thúc một con đường có phần ngắn ngủi và để lại không ít nuối tiếc.
Tại Munich, anh từng mang theo nguồn năng lượng bất tận muốn cống hiến cho nước Anh, nhưng đối với những người hâm mộ Tam Sư, cái tên Hargreaves có lẽ chưa bao giờ thuộc về xứ sở sương mù. Tương tự, giới mộ điệu tại Canada cũng chẳng có cái nhìn thiện cảm dành cho đứa con từng sinh ra và lớn lên ở đất nước này nhưng sau cùng lại chọn quay lưng với ĐTQG.
Giữa những miền đất vô định mà mình từng bước qua trên suốt những năm tháng cuộc đời, có cảm giác như Owen Hargreaves sẽ mãi mãi là một người hùng vô thừa nhận, giống như một ánh sao băng lướt qua bầu trời bóng đá châu Âu rồi sớm vụt tắt trong màn đêm vô định.