Nemanja Vidic: Chiến binh không bao giờ bỏ cuộc!

Tác giả CG - Chủ Nhật 09/02/2025 16:51(GMT+7)

Zalo

Nếu cần một từ để mô tả về Nemanja Vidic thì đó là sự quyết liệt. Anh không ngại lao mình vào những cuộc tranh chấp như một chiến binh, kể cả có phải vỡ mũi đi chăng nữa.

vidic
 

Địa chỉ ngôi nhà mới của Nemanja Vidic vẫn chưa có trên GPS. Nhưng khi ở trên sân, bạn có thể tìm thấy anh. Sau khi trở lại Belgrade sống kể từ khi dịch Covid-19 xuất hiện, cựu trung vệ người Serbia - người từng xếp thứ 16 và là hậu vệ có thứ hạng cao nhất trong BXH Quả bóng vàng 2009 - chào đón phóng viên của France Football trong căn nhà sang trọng. “Tôi thậm chí còn chẳng biết mình từng được đề cử, chứ đừng nói là những 2 lần (trước đó, Vidic xếp thứ 21 vào năm 2008). Thật tuyệt vời, tôi vô cùng tự hào”, cựu trung vệ Manchester United nhấn mạnh.

Robin van Persie từng đúc kết, với tư cách một cầu thủ, “Vidic sẽ đưa đầu vào những nơi mà các cầu thủ khác thậm chí còn sợ thò chân vào”. Ngoài đời có lẽ phần nào cũng tương tự. Đầu năm 2023, anh tranh cử chức Chủ tịch Liên đoàn Bóng đá Serbia với mục đích làm trong sạch tổ chức và bóng đá của đất nước, nơi mà tham nhũng, bạo lực, ảnh hưởng chính trị thường là những thứ được nói đến nhiều nhất.

Hooligan và những cuộc tấn công của NATO

Kể từ năm 2023, Vidic chuẩn bị để tìm một vị trí mới trong bóng đá. Cuộc sống của danh thủ 43 tuổi không hề nhàm chán. Anh bận rộn với công việc, các hoạt động quảng cáo và cuộc sống gia đình. Trong thời gian rảnh, anh tự rèn luyện kiến thức về bóng đá, xã hội hoặc chính trị. “Tôi đang sống trong những ngày tháng tuyệt vời. Chẳng ai bảo tôi phải đi đến đây, đến kia... Tôi không hề có chút hoài niệm gì cả”, Vidic nói.

Vidic sinh ra tại Uzice, gần biên giới với Bosnia. Chính tại đây, Vidic có những dấu chân đầu tiên với bóng đá, những cú tắc bóng đầu đời. “Với bạn bè, chúng tôi dành những ngày tháng chơi bóng trên đường phố”, anh hồi tưởng. Những ngày tháng đó rèn luyện nên cá tính kiên cường của Vidic khi luôn phải đối đầu với những đối thủ khó nhằn. Ban đầu anh đá tiền đạo cánh, sau đó là hậu vệ phải trước khi định hình bản thân trong vai trò trung vệ từ năm 13 tuổi. “Tôi không hề chọn. Chính các HLV nghĩ đó là vị trí phù hợp nhất với tôi”, anh chia sẻ.

Phần còn lại của câu chuyện được viết ở Red Star Belgrade, CLB mà anh gia nhập vào năm 15 tuổi. “Tôi đi đến sân vận động cùng các hooligan. Tôi chưa bao giờ mơ đến Spartak Moscow, Manchester United hay Inter Milan. Từ khi còn nhỏ, ước mơ lớn nhất của tôi là thi đấu cho Red Star”.

Nhưng trước khi làm được điều đó, anh phải sống trong cơn ác mộng. Năm 1999, khi vẫn còn thi đấu ở đội trẻ, NATO đánh bom Serbia và Belgrade. Quê hương Uzice của anh cũng là một mục tiêu. Khi nói về cuộc chiến ở Nam Tư cũ, gương mặt Vidic tối sầm lại. “Khi đó thời gian như ngừng trôi, chúng tôi sống trong sợ hãi. Mọi thứ kéo dài trong 2-3 tháng. Thật kinh khủng. Hãy tưởng tượng bạn đang sống một cuộc sống bình lặng ở châu Âu và đột nhiên bom rơi xuống đầu. Mọi người nói rằng những gì không giết được bạn sẽ khiến bạn mạnh mẽ hơn. Tôi phải học cách chiến đấu để giữ mạng. Điều đó biến tôi trở thành một con người không bỏ cuộc”, cựu trung vệ người Serbia chia sẻ.

Vidic có mối hận sâu sắc với những chính trị gia thời đó, những người mà anh coi là chịu trách nhiệm cho thảm kịch đổ lên đầu toàn bộ nhân dân. “Những cuộc chiến, xung đột đó đến từ chính trị chứ không phải người dân. Người Serbia, Bosnia, Croatia hay Kosovo... Tất cả chúng tôi chịu khổ. Tôi không quan tâm ai là người đáng trách. Giải pháp luôn là hòa bình”.

Nemanja Vidic Chiến binh không bao giờ bỏ cuộc! 1
 

Là một vận động viên chuyên nghiệp, Vidic không phải nhập ngũ và tham chiến. Nhưng anh trở thành một người lính ở trên sân cỏ. Năm 2001, sau khi trở về từ quãng thời gian cho mượn ở Spartak Subotica, anh bắt đầu tìm được chỗ đứng ở Red Star. Trong 3 mùa giải, chàng hậu vệ trẻ đoạt Cúp Quốc gia Nam Tư 2002, cú đúp giải VĐQG, Cúp Quốc gia vào năm 2004 với tư cách đội trưởng. 22 tuổi, những ước mơ thời thơ ấu của Vidic đã trọn vẹn, và anh cần tìm một đỉnh cao mới. Anh đến Nga, gia nhập Spartak Moscow.

Đó là một bước đệm hiệu quả để 1 năm rưỡi sau, anh gia nhập Manchester United. “Khi mới đến, tôi sợ các buổi tập hơn là trận đấu. Ở Carrington, tôi phải đối đầu Cristiano Ronaldo, Wayne Rooney, Carlos Tevez, Louis Saha, Ruud van Nistelrooy... Thật khó mà sống nổi”.

Đối tác ăn ý cùng Rio Ferdinand

Dần dần, “người Serbia sắt thép” khẳng định được chỗ đứng, đó là bên cạnh Rio Ferdinand, cả 2 cùng nhau tạo thành một trong những cặp đôi trung vệ hay nhất thập kỷ. “Sự ăn ý này là kết quả của rất nhiều công sức. Mỗi buổi tập, chúng tôi đúc rút các hành động của mình để hiểu đối tác hơn. Chúng tôi học cách phán đoán người kia sẽ làm gì. Sau 1-2 năm, chúng tôi thậm chí còn chẳng cần nói gì với nhau nữa”.

Nemanja Vidic Chiến binh không bao giờ bỏ cuộc! 2
 

Đỉnh cao của họ có lẽ là mùa giải 2007/08. Mùa giải điên rồ đó, mùa giải mà Vidic mô tả là “tuyệt vời nhất cuộc đời tôi”, Manchester United đoạt chức vô địch nước Anh với 2 điểm nhiều hơn Chelsea, và sau đó tiếp tục đánh bại The Blues trên chấm luân lưu trong trận chung kết Champions League. Mùa giải tiếp theo, đoàn quân của Ferguson bảo vệ thành công Premier League, trong đó có chuỗi 14 trận liên tiếp không thủng lưới, một kỷ lục đến nay chưa bị phá. Và họ cũng tiếp tục lọt vào chung kết Champions League, nhưng lần này để thua Barcelona. Kịch bản tiếp tục lặp lại 2 năm sau đó.

“Đôi khi tôi nghĩ thà chúng tôi không đi đến trận chung kết những năm đó thì tốt hơn. Thua những trận đấu quan trọng như vậy trước mặt gia đình, bạn bè cảm giác mọi thứ như bị hủy hoại”, Vidic tâm sự. May sao thì Vida vẫn có một sự nghiệp thành công ở Quỷ Đỏ: với 5 chức vô địch Premier League, 1 Champions League, 3 League Cup, 4 Community Shield và 1 Club World Cup.

“Là một trung vệ, nếu bạn mắc sai lầm đội bóng sẽ bị thủng lưới. Bạn phải vô cùng tập trung, không cười cợt. Đó là tâm lý của tôi”, anh mô tả. Nếu cần một từ để mô tả về Vidic thì đó là sự quyết liệt. Anh không ngại lao mình vào những cuộc tranh chấp như một chiến binh, kể cả có phải vỡ mũi đi chăng nữa. Chiều cao 1m88, gương mặt vuông vức và ánh mắt sắc lẹm của Vidic vẫn ám ảnh Emmanuel Adebayor.

Cựu tiền đạo người Togo chia sẻ trên Daily Mail cách đây vài năm: “Anh ta cứng rắn, dữ dằn, đối đầu anh ta như đối đầu một tảng đá. Anh ta có thể ngăn chặn một tiền đạo chỉ với một ngón tay. Anh ta sẽ tiến tới bạn, nói xin lỗi, tắc bóng trong chân bạn, và xin lỗi. Anh ta sẽ hét và nhổ nước bọt vào bạn, và hết trận lại xin lỗi. Gã này sẵn sàng giết bạn”.

Nemanja Vidic Chiến binh không bao giờ bỏ cuộc! 3
 

Một hậu vệ cổ điển

Cựu hậu vệ người Serbia có thể được mô tả là một cầu thủ giàu thể chất, cũng nổi bật với khả năng đọc trận đấu, cắt bóng cũng như các pha không chiến. Anh không phải một cầu thủ kỹ thuật hay chân chuyền giỏi, Vidic lớn lên với hình ảnh của những thần tượng như Alessandro Costacurta, Alessandro Nesta, Franco Baresi và Lilian Thuram, những mẫu trung vệ cổ điển.

“Tôi thích phòng ngự. Tôi đọc các hành động khá tốt, biết chọn vị trí để tránh phải chạy đua. Một số người thích tham gia vào trận đấu, còn tôi thì hạnh phúc nếu không để đối phương lấy bóng”, cựu đội trưởng Manchester United nhấn mạnh.

Nếu Vidic khiến nhiều tiền đạo ở châu Âu sợ hãi, vậy thì anh sợ ai? “Tôi sợ mọi tiền đạo. Điều đó giúp tôi giữ tập trung. Đối đầu một đội bóng nhỏ, tôi cũng chuẩn bị như chuẩn bị đối đầu đội bóng hay nhất thế giới. Tôi từng đối đầu nhiều cầu thủ xuất sắc: Lionel Messi, Luis Suarez, Thierry Henry, Didier Drogba... ngoài ra còn Alessandro Del Piero and Filippo Inzaghi, những người tôi đối đầu trong trận đầu tiên cho đội tuyển quốc gia”.

Nemanja Vidic Chiến binh không bao giờ bỏ cuộc! 4
 

Sau màn ra mắt ở Naples vào năm 2002, Nemanja Vidic có thêm 55 lần ra sân nữa cho đội tuyển quốc gia Nam Tư, sau đó là Serbia & Montenegro, Serbia. Về mặt chính trị và thể thao, mọi thứ không đơn giản. “Bầu không khí ở đội tuyển chưa bao giờ tốt, đặc biệt vì những chuyện xảy ra xung quanh phòng thay đồ, những người cầm quyền... Thật sự rất buồn vì chúng tôi có một thế hệ xuất sắc”.

Năm 2016, Nemanja Vidic giải nghệ ở tuổi 34. “Kể từ khi giải nghệ, tôi chỉ chơi bóng thêm có 4-5 lần. Với tôi khi mọi thứ kết thúc thì tức là kết thúc rồi”, Vidic chia sẻ. Hiện tại, người con trai cả của anh, Luka, đang khoác áo FK Železničar Pančevo ở giải VĐQG Serbia ở tuổi 18. Tuyển thủ U19 Serbia này chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự và hậu vệ phải.

“Tôi không đến xem các trận đấu của con quá nhiều vì không muốn tạo áp lực cho thằng bé. Tôi muốn con tận hưởng trận đấu và là chính mình. Thằng bé không phải tôi và không nên cố gắng trở thành tôi. Nhưng nếu muốn gặt hái thành công, nó sẽ phải chiến đấu”.

Chiến đấu, chịu đựng những vết đau và đáp trả. Cha của Luka sẽ có thể hướng dẫn cậu bé về điều này.

Theo Tom Bertin | France Football

Nemanja Vidic: Tinh thần tập thể là chìa khóa để giành chiến thắng!Nemanja Vidic: Tinh thần tập thể là chìa khóa để giành chiến thắng!
Cuộc sống sau giải nghệ của Nemanja Vidic cũng bận rộn và đầy nhiệt huyết y hệt như thuở còn chinh chiến trên các sân cỏ.
Nemanja Vidic: Chiến binh thép được trui rèn từ hoa lửaNemanja Vidic: Chiến binh thép được trui rèn từ hoa lửa
Can trường, xả thân và không sợ hãi. Suốt 8 năm khoác áo Manchester United, Nemanja Vidic đã luôn chiến đấu như một chiến binh để bảo vệ niềm tự hào của mình.
'Đá tảng' Nemanja Vidic và cơn ác mộng đại chiến với Liverpoool'Đá tảng' Nemanja Vidic và cơn ác mộng đại chiến với Liverpoool
Vào ngày 25 tháng 10 năm 2009, Nemanja Vidic một lần nữa bị đuổi khỏi sân trong trận thua 2–0 trước Liverpool, đánh dấu trận đấu thứ ba liên tiếp trước đối thủ đáng gờm nhất của United mà anh phải nhận thẻ đỏ.
Khám phá thêm nội dung hấp dẫn trong các chủ đề liên quan:

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Chris Wood: "Cảm giác ghi bàn vào lưới là điều không gì sánh được"

Chris Wood đã khởi đầu mùa giải 2024-25 với phong độ ghi bàn tốt nhất trong sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp. Anh đạt được số bàn thắng hai chữ số trước dịp Giáng sinh khi Nottingham Forest bất ngờ chen chân vào top 4 của Premier League. Trong dịp chia sẻ với FourFourTwo, Chris Wood đã tiết lộ về cách New Zealand đã giúp anh trở nên cứng cáp hơn và lý do anh rời Newcastle.

X
top-arrow