Lukaku bỗng dưng trở nên lạc lõng khi phải thích nghi với một đội bóng vượt xa anh về nhiều mặt. Một tiền đạo có phần cổ điển ở một đội bóng tân tiến nhất nhì châu Âu.
Có khá nhiều tính từ để miêu tả “trận cầu top 4” giữa Chelsea và Arsenal vừa qua.
Dễ đoán? Đúng vậy, nếu nhìn vào đội hình Chelsea và Arsenal đưa ra trước trận. Với việc Mateo Kovacic và Antonio Rudiger nghỉ thi đấu vì chấn thương, còn Thiago Silva cần được nghỉ ngơi, HLV Thomas Tuchel buộc phải đưa ra một đội hình chắp vá. Hai sai lầm của những kép phụ như Andreas Christensen và Malang Sarr đã biếu không cho đội khách hai bàn thắng. Trong khi đó, tuyến giữa với Ruben Loftus-Cheek và N’golo Kante tỏ ra lép vế trước Granit Xhaka và Mohamed Elneny.
Tuy nhiên, Arsenal khi không có sự phục vụ của Thomas Partey gặp rất nhiều khó khăn trong việc thoát pressing. Hai bàn thua của họ xuất phát từ những pha mất bóng bên phần sân nhà.
Tính giải trí cao? Cũng có, nếu xét trên việc hai đội vì thiếu vắng quá nhiều trụ cột, nên chơi thứ bóng đá chẳng có tính tổ chức gì cả. 4 bàn chỉ trong hiệp 1 là thứ có thể là đại tiệc với người hâm mộ trung lập, nhưng lại là nỗi ác mộng với cả hai HLV.
Căng thẳng? Chắc chắn là có, derby mà. Không phải đợi đến khi một người điềm đạm như Cesar Azpilicueta lại đi cãi nhau tay đôi với CĐV nhà sau trận đấu. Nó đã nhen nhóm từ lúc Mason Mount nói với Eddie Nketiah khi cầu thủ này nằm sân: “Đứng ** mày dậy đi”, hay khi Aaron Ramsdale vẫy tay “chúc ngủ ngon” các fan Chelsea, sau khi Bukayo Saka ghi bàn thứ tư trên chấm phạt đền.
Nhưng sẽ chỉ có một tính từ để miêu tả Chelsea thời điểm hiện tại: Đáng lo ngại. Một hàng thủ bất khả xâm phạm ở đầu mùa giải, giờ lại để thủng lưới nhiều bàn hơn ở năm 2022 so với 10 tháng đầu tiên của năm 2021. Ngay cả khi Silva cắt bớt ngày nghỉ của mình để vào sân từ đầu hiệp 2, các tiền đạo Arsenal vẫn tỏ ra vô cùng thoải mái ở các pha phản công, hay những pha xộc thẳng vào trung lộ.
Chưa hết, khi tỉ số mới chỉ là 3-2 nghiêng về Arsenal, có cảm giác như chúng ta đã tìm được vật tế thần. Chỉ một phút trước khi bị thay ra trong tiếng la ó từ chính các CĐV nhà, Romelu Lukaku có một pha chạy chỗ khôn khéo khi Timo Werner đang có bóng. Nhưng Werner không nhìn thấy anh và thay vào đó, tiền đạo người Đức lại đi bóng vào trong.
Chỉ một tình huống như vậy là đủ để tóm tắt lại mùa giải đầu tiên của Lukaku trong lần trở lại khoác áo Chelsea. Bằng cách nào đó, tiền đạo trị giá 97,5 triệu bảng từ việc có thể là mảnh ghép hoàn hảo cho Chelsea, lại trở thành bản hợp đồng sai lầm của đội bóng này.
Sẽ không nhiều người hâm mộ Chelsea cảm thấy nhớ Lukaku, nếu Chelsea quyết định cắt lỗ và bán anh vào mùa hè. Tiền đạo người Bỉ không còn trẻ (sẽ bước sang tuổi 29 trong năm nay), đồng thời thiếu đi tốc độ và sự sắc bén so với những năm đầu sự nghiệp. Lukaku đã không ghi được bàn nào ở Premier Leauge trong 4 tháng. Chỉ trong hai tuần gần đây, anh đã bỏ lỡ những cơ hội mười mươi trước Real Madrid ở Champions League và Crystal Palace ở bán kết FA Cup. Về lâu dài, Werner, Kai Havertz và thậm chí cả Armando Broja – cầu thủ đang được cho mượn tại Southampton - có lẽ còn có giá trị sử dụng hơn.
Ngay cả với Tuchel, người tha thiết có một tiền đạo cắm thực thụ như Lukaku, đã tự điều chỉnh bản thân trước phong độ kém cỏi của cầu thủ này. Trước trận bán kết FA Cup, hôm Chủ nhật, chiến lược gia người Đức tuyên bố rằng Lukaku “không đủ thể lực cho thế trận của chúng tôi.”
Trong khi đó, bạn cũng có thể cảm nhận được sự thờ ơ của Tuchel với tiền đạo sinh năm 1993 qua cách ông nói về Havertz, cầu thủ đồng hương mà ông đang dùng rất nhiều ở vị trí số 9 mùa này: “Cậu ấy bao quát một diện tích lớn trên sân ở cường độ cao, cũng như thích việc tạo ra các tình huống hơn người ở những pha phối hợp và xâm nhập hành lang trong.”
Ngược lại, Lukaku được mô tả theo nghĩa của một tiền đạo dứt điểm thuần túy; một người nếu không đóng góp bàn thắng thì về cơ bản là vô dụng. “Tất nhiên chúng tôi muốn phục vụ cậu ấy,” Tuchel nói về Lukaku hồi đầu năm. "Nhưng đôi khi cậu ấy cũng cần phải phục vụ toàn đội.”
Chính vì vậy, Lukaku bỗng dưng trở nên lạc lõng khi phải thích nghi với một đội bóng vượt xa anh về nhiều mặt. Một tiền đạo có phần cổ điển ở một đội bóng tân tiến nhất nhì châu Âu.
Không phải Lukaku không cố gắng cải thiện. Trước Arsenal, đối thủ mà anh “làm gỏi” đầu mùa, anh đã tỏ ra rất nỗ lực. Pressing, cố gắng phá bẫy việt vị, phối hợp với Werner, xỏ kim Gabriel, anh đã làm nhiều thứ. Nhưng trong phần lớn thời gian, chúng ta chỉ nhớ đến một pha bỏ lỡ của cầu thủ này, cũng như việc bóng không mấy khi tìm đến cầu thủ người Bỉ (chỉ có 22 pha chạm bóng trận này).
Dĩ nhiên, có những dữ kiện chúng ta không được phép quên. Đây là tiền đạo đã ghi 24 bàn ở Serie A mùa trước. Đây là cầu thủ đang đứng thứ 20 trong danh sách những cầu thủ ghi nhiều bàn nhất cho ĐTQG mọi thời đại. Đây là người đang có phong độ không tệ ở Chelsea, trước khi một chấn thương mắt cá ở trận gặp Malmo và Covid-19 đã khiến mùa giải tưởng không dở của cầu thủ này trở nên dở không tưởng.
Biết đâu, Lukaku sẽ làm tốt hơn nhiều ở một tập thể xây dựng xung quanh anh. Nhưng giống như chơi bàn DJ giữa dàn giao hưởng, điều đó chỉ càng làm nổi bật sự lạc quẻ của anh ở Chelsea.
Chelsea sẽ có chủ mới trong vài ngày tới. Giống như khi kiểm tra đồ ăn trong tủ lạnh, đó là thời điểm mọi cầu thủ sẽ được đưa ra đánh giá, cân đo đong đếm về thời hạn sử dụng. Nếu có thêm thời gian (và cả tình yêu nữa, thứ anh đã mất đi sau cuộc phỏng vấn kì quặc về Inter), Lukaku vẫn có thể làm tốt hơn ở Chelsea.
Nhưng rõ ràng, đó là những thứ anh đang không có tại thời điểm này.
Bài viết có dựa theo bài “Misunderstandings and misalignment mar Lukaku’s season at Chelsea” của Jonathan Liew (The Guardian)
Sau những tháng ngày vỡ mộng tại kinh đô thời trang Milan hoa lệ, cuối cùng thì Charles De Ketelaere đã có thể tìm lại chính mình ở Atalanta, một đội bóng dù nhỏ nhưng lại đang mơ những giấc mơ lớn nhất trên hành trình chinh phục bóng đá Ý và châu Âu.
Với tài năng xuất chúng, Nguyễn Xuân Son có thể không phải một ví dụ điển hình, nhưng vẫn là trường hợp đáng tham khảo cho bất kỳ ai trong chúng ta. Bất kỳ ai đang bước đi mà mang theo sự biết ơn, chân thành và niềm nở bên mình. Đó là 3 lớp kính chồng tạo nên phép màu “vạn hoa” của trung phong số một Việt Nam hiện tại.
Luis Diaz sẽ kỷ niệm ba năm khoác áo Liverpool vào tháng tới và màn trình diễn của tiền đạo người Colombia vào cuối tuần qua là lời nhắc nhở kịp thời rằng, anh LUÔN là nhân tố quan trọng đối với The Kop.
Trước khi nhập tịch thành công và khoác áo ĐTQG, Nguyễn Xuân Son nhận phản ứng trái chiều của người hâm mộ; song, anh đang nỗ lực hết mình để giành được cảm tình của những người từng không ủng hộ mình.