Tại LaLiga thời điểm hiện, Joaquin đang là cầu thủ có số lần ra sân nhiều thứ hai lịch sử với 588 trận, chỉ sau thủ thành huyền thoại Andoni Zubizarreta.
Mùa hè 2002, Tây Ban Nha tới Viễn Đông để tham dự vòng chung kết World Cup. Tại giải đấu năm đó, họ chạm trán nước đồng chủ nhà Hàn Quốc ở vòng tứ kết. Như tất cả chúng ta đều biết, La Roja thất bại trên chấm luân lưu trước đội chủ nhà, và Joaquin Sanchez là cầu thủ duy nhất thực hiện hỏng lượt đá của mình hôm đó. Nhưng trước đó, suýt chút nữa Joaquin đã có thể trở thành người hùng.
Trong thời gian hiệp phụ, anh ở bên cánh phải, vượt qua Lee Eul-yong trước khi tạt bóng vừa vặn để Fernando Morientes đánh đầu đưa bóng vào lưới. Chỉ có điều bàn thắng bị từ chối khi trọng tài cho rằng trước đó Joaquin đã dẫn bóng đi quá đường biên ngang. Nhưng những video quay chậm lại cho thấy bóng vẫn trong cuộc, và một bàn thắng hợp lệ đã bị tước bỏ. Cây bút Paul Hayward của tờ Telegraph gọi đây là “một sự sỉ nhục với thể thao”.
Gần 20 năm sau, Joaquin vẫn đang ra sân chơi bóng. 20 năm là một khoảng thời gian dài với sự nghiệp thể thao, nhưng Joaquin vẫn đang thi đấu chuyên nghiệp tại một giải đấu thuộc năm giải VĐQG hàng đầu châu Âu ở tuổi 40. Ngoại trừ Joaquin, đội hình Tây Ban Nha tham dự World Cup 2002 đều đã giải nghệ. Điều đó nói lên sự dẻo dai và bền bỉ đáng kinh ngạc của cầu thủ đang khoác áo Real Betis.
Tại LaLiga thời điểm hiện, Joaquin đang là cầu thủ có số lần ra sân nhiều thứ hai lịch sử với 588 trận, chỉ sau thủ thành huyền thoại Andoni Zubizarreta. Với Real Betis, anh cũng là cầu thủ ra sân thi đấu nhiều nhất lịch sử CLB, dù anh đã chia tay đội bóng xứ Andalusia 10 năm trước khi trở lại vào 2015. Tính trong cả sự nghiệp, Joaquin đã chơi 916 trận chuyên nghiệp.
Nhưng Joaquin đã quyết định sẽ dừng lại. 40 là một con số tròn, và cầu thủ chạy cánh người Tây Ban Nha quyết định treo giày sau khi mùa bóng này khép lại.
“Tôi biết mình 40 tuổi rồi chứ không phải 20 nữa. Cái ngày thi đấu với những cậu bé còn chưa ra đời khi tôi đá trận đầu tiên của sự nghiệp, tôi tự nói với bản thân: ‘Không có chỗ cho mình nữa rồi’. Tôi muốn rời đi thật vui vẻ. Tôi chắc chắn đây sẽ là mùa giải cuối cùng của mình, có lẽ là một mùa giải tuyệt vời”, Joaquin chia sẻ.
Trong đội hình Real Betis lúc này có 5 cầu thủ chào đời sau thời điểm đội trưởng của họ thi đấu trận đầu tiên trong sự nghiệp. Đó là một thực tiễn rất đẹp để miêu tả về Joaquin. Rất nhiều người trân trọng sự phi thường đó. Trên ESPN có bài viết với nhan đề: “Hãy tận hưởng Joaquin khi còn có thể. Bóng đá sẽ không còn như trước nữa khi thiếu vắng anh ấy”. Còn ở vòng 2 Copa del Rey, Real Betis đến làm khách của đội bóng hạng dưới Talavera. Khi bước ra sân, các cầu thủ đội chủ nhà đã mặc những chiếc áo có in số 17 cùng cái tên Joaquin trên lưng. Và một chiếc áo đã được chính đội trưởng Juan Gongora của Talavera trao cho Joaquin trước khi trận đấu bắt đầu như một cử chỉ tri ân cho sự nghiệp dài hơi và bền bỉ của danh thủ người Tây Ban Nha. Ngày hôm ấy, đội trưởng của Betis ghi 1 bàn.
Joaquin được các cầu thủ Talavera tri ân. Ảnh: El Desmarque
Với những người theo dõi bóng đá Tây Ban Nha lâu năm, việc thấy Joaquin vẫn còn chơi bóng chuyên nghiệp ở tuổi 40 chẳng khác nào được sống trong sự hoài niệm và nhìn dòng thời gian chảy trôi về dĩ vãng của nhiều năm về trước.
Joaquin là một người hài hước. Trong một chương trình truyền hình vài năm trước, MC đặt một con gà mái trước mặt Joaquin và nói với khán giả rằng khách mời của mình có khả năng thôi miên con gà ấy. Tiền vệ người Tây Ban Nha hào hứng tham gia một cách nghiêm túc rồi sau đó bật cười sảng khoái.
Nhưng tính hài hước, thích giễu cợt không đồng nghĩa với một sự thiếu nghiêm túc với công việc. Dù đúng là khi còn trẻ Joaquin đã từng có lúc đi hộp đêm và say sỉn, nhưng đó không phải một hình ảnh tiêu biểu về Joaquin sau này. Trong suốt sự nghiệp anh chưa từng dính chấn thương nghiêm trọng nào. Joaquin từng tự nhận thể chất phi thường của anh một phần nhờ bộ gene, nhưng sự bền bỉ trong đoạn cuối sự nghiệp không phải tự nhiên mà có. Trong vài năm qua, anh đã tập luyện yoga để duy trì sự dẻo dai cho bản thân.
Nhà báo Rafael Pineda, người từng phỏng vấn Joaquin khi anh mới bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp, chia sẻ với Bleacher Report: “Các bác sĩ ở Betis luôn nói anh ấy là một tiêu bản thể thao (athletic specimen). Cơ bắp của anh ấy hoàn hảo”.
Mùa giải này, Joaquin mới chỉ có 9 lần ra sân ở LaLiga sau 18 vòng đấu và tất cả đều xuất phát từ băng ghế dự bị. Nhưng ở các đấu trường cúp như Europa League hay Copa del Rey, lão tướng người Tây Ban Nha chính tất cả các trận đấu. Với người hâm mộ Real Betis, được chứng kiến huyền thoại của họ chơi bóng ở tuổi 40 vẫn là niềm vui.
Joaquin Sanchez vẫn đang chơi bóng ở tuổi 40. Ảnh: Getty Images
Nếu không tính những chức vô địch giải hạng Hai, danh hiệu danh giá gần nhất của Betis là chức vô địch Copa del Rey 2005. Joaquin đóng vai trò quan trọng cho danh hiệu đó, bên cạnh việc giúp đội bóng xứ Andalusia đoạt vé tham dự vòng sơ loại Champions League mùa bóng ấy. Ngày anh cưới, chiếc cúp đó được đặt tại lễ đường như một sự tôn vinh cho danh hiệu vô cùng quý giá với một CLB nhỏ như Betis. Rong ruổi suốt một thập kỷ, Joaquin trở lại Betis vào năm 2015, hơn 19.000 khán giả đã có mặt tại sân Benito Villamarin của Betis để chứng kiến người hùng trở về. Giám đốc thể thao Eduardo Marcia nói “Betis đã chào đón linh hồn trở lại cơ thể”.
Trong khi đó, cây bút Colin Millar viết trên These Football Times như sau: “Cầu thủ người Tây Ban Nha đại diện cho một mẫu cầu thủ đang ngày càng hiếm hoi trong thế giới bóng đá hiện đại. Anh không phù hợp chuẩn mực hiện tại, anh không thi đấu theo quy tắc và điều quan trọng là anh không xem bóng đá dựa trên những kết quả hay các con số thống kê mà đánh giá chúng theo giá trị giải trí. Anh là một người ưa mạo hiểm, hiếm khi thi đấu với những lựa chọn an toàn và liên tục tìm cách khiến người hâm mộ hồi hộp. Anh là linh hồn của Betis – một CLB có khẩu hiệu là ‘Viva el Betis manque pierda!’ (Betis muôn năm, ngay cả khi thua trận!).
Từ World Cup 2002, Joaquin đã đi một hành trình dài. Anh đã trải qua thêm những thất bại đau đớn như cách Tây Ban Nha thua cuộc trước Hàn Quốc. Nhưng tựu chung lại, nhớ về Joaquin Sanchez, chúng ta sẽ nhớ tới một cầu thủ chạy cánh tốc độ một thời của nền bóng đá xứ sở bò tót, một người mà Jose Mourinho từng nói “Tôi đánh giá cao sự thành thật của cậu vì cậu là cầu thủ đầu tiên nói không với tôi” sau khi anh từ chối gia nhập Chelsea hơn một thập kỷ trước.
Sự nghiệp cầu thủ của Robert Lewandowski được định nghĩa bằng sự nhất quán. Robert Lewandowski đã ghi hơn 700 bàn thắng và đang trên đường giành chức Vô địch Quốc gia thứ 13 trong sự nghiệp.
Ở đầu mùa giải năm nay, Marco Asensio hẳn đã rất mong chờ cơ hội được thi đấu trên sân Parc des Princes tại vòng knock-out Champions League. Điều đó sẽ xảy ra trong tuần này. Chỉ có điều, anh sẽ khoác áo Aston Villa để chạm trán với PSG chứ không phải thi đấu cho đội bóng Pháp, sau khi gia nhập đại diện nước Anh theo dạng cho mượn hồi tháng 1.
Federico Valverde sẽ ra sân trong trận đấu lượt đi của Real Madrid ở vòng tứ kết Champions League đối đầu Arsenal vào rạng sáng mai với tư cách là một trong những cầu thủ quan trọng nhất của họ -- nhưng nếu vài chuyện trong quá khứ diễn ra khác đi một chút, có lẽ màu áo mà anh khoác lên mình khi bước vào cuộc đối đầu này sẽ là của The Gunners chứ không phải đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha.
Tròn một thập kỷ kể từ ngày ra mắt đội một của Real Madrid, Martin Odegaard mới có cơ hội đối mặt với CLB Hoàng gia Tây Ban Nha ở Champions League. “Cậu bé Na Uy”, như cách gọi của HLV Carlo Ancelotti cách đây 10 năm, giờ đã là một ngôi sao lớn, một tiền vệ có thể đánh sập hệ thống phòng ngự của Real Madrid bằng những đường chuyền chết chóc.
Một cầu thủ chưa bao giờ được người ta nhắc đến nhiều nhất, chỉ một lần lọt vào danh sách đề cử Quả bóng vàng, nhưng lại trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho những huyền thoại như Andres Iniesta hay David Silva.