Jamie Vardy đang cho các đồng đội mới của mình… hít khói. Cầu thủ trẻ được trao cơ hội để hòa nhập với các đàn anh ở Stocksbridge Steels và không mất nhiều thời gian để cho họ thấy khả năng của anh.
“Tôi có thể nhớ trận đấu đầu tiên với cậu ấy vì trong các bài tập chạy trước mùa giải, cậu ấy thắng tôi 3-4 lần. Để nói về cậu ấy có thể dùng từ quái. Dù cậu ấy có ăn hay uống gì đi chăng nữa thì cũng chẳng có gì thay đổi. Cậu ấy giống một con rắn đua. Cậu ấy chỉ quen chạy, chạy và chạy mà thôi. Cậu ấy xuất hiện và thể hiện khả năng cho mọi người thấy”, đội trưởng Brett Lovell vui vẻ khi nhớ lại đồng đội cũ.
Jamie Vardy trong màu áo Stocksbridge Steels. Ảnh: The Times
Lúc Lovell vừa gia nhập Stocksbridge, Vardy mới 20 tuổi và vừa được lên đội một. Dù thể lực của Vardy gây ấn tượng mạnh mẽ với các đồng đội thì không ai trong số họ có thể mường tượng những gì sẽ xảy ra trong tương lai với anh. Đặc biệt khi anh bắt đầu trận giao hữu trước mùa giải đầu tiên ở vị trí hậu vệ cánh phải.
Là một trong những chân sút ổn định nhất bóng đá thế giới suốt vài mùa giải vừa qua, chủ nhân chiếc giày vàng Premier League, nằm trong danh sách đề cử Quả bóng vàng, có 26 lần khoác áo đội tuyển Anh,… hành trình của Vardy từ khi bị Sheffield Wednesday thải loại ở giải bán chuyên cho đến một ngôi sao Premier League là một câu chuyện thú vị.
Thế nhưng, Lovell vẫn nhớ đến một tiền đạo giàu tốc độ nhưng thường bỏ lỡ nhiều cơ hội. Anh chia sẻ với TheSetPieces: “Khả năng dứt điểm khiến cậu ấy thất vọng. Nếu cậu ấy lập hattrick thì nó đến sau 12 cú dứt điểm. Hiện tại nếu bạn theo dõi cậu ấy ở Premier League, khi bóng rơi xuống vị trí cậu ấy bạn sẽ chờ đợi lưới rung lên. Chắc chắn cậu ấy đã cải thiện rất nhiều khả năng dứt điểm”.
Dù vậy, gạt bỏ khả năng dứt điểm chưa được mài giũa sang một bên, Lovell nhìn thấy nhiều điểm tương đồng của Vardy trong quá khứ và hiện tại. Anh luôn là một người đầy năng lượng, khó đoán định và không bao giờ cho đối phương một giây nghỉ ngơi.
“Là một trung vệ hay phá bóng, bạn sẽ rất thích thi đấu cùng cậu ấy”, Lovell tiếp tục. “Rất nhiều lần tôi phá bóng và cậu ấy ghi bàn, mọi người lại ồ lên ‘Chà, pha bóng xuất sắc đấy Brett’. Nhưng lúc đó tôi nghĩ là ‘Mình chỉ phá bóng thôi mà’. Nhưng cậu ấy quen với điều đó. Cậu ấy rất quyết tâm và không sợ điều gì cả. Rất nhiều trận đấu, tự mình cậu ấy mang về chiến thắng cho chúng tôi”.
Ngay cả khi là một trong những cầu thủ trẻ nhất trong đội hình Stocksbridge có nhiều cựu binh ở giải bán chuyên, Vardy vẫn khẳng định được chỗ đứng. Anh dần trở thành một nhân vật quan trọng trong đội và phòng thay đồ trong suốt ba năm khoác áo đội một.
Lovell chia sẻ thêm: “Cậu ấy rất cuốn hút. Cậu ấy không ngại nói điều gì với bất cứ ai và ngay lập tức được mọi người yêu quý. Sau trận đấu, chúng tôi luôn ở lại uống rượu. Stocksbridge không trả lương cao nhưng chúng tôi thường xuyên duy trì thói quen vào bar uống rượu. Tại đó chúng tôi trò chuyện vui vẻ và cậu ấy rất dễ gần.
Vào thứ 7, cậu ấy thường đón tôi đến các trận đấu trên chiếc Clio cà tàng. Trên xe, chúng tôi mỗi người uống một lon Red Bull, điều mà đến giờ cậu ấy vẫn làm. Mỗi năm chúng tôi thường ra ngoài đi chơi đêm vài lần và đó là lý do chúng tôi vẫn giữ liên lạc. Dù cuộc sống của Vardy sau này thay đổi rất nhiều nhưng cậu ấy vẫn gắn bó với những người bạn cũ”.
Thế nhưng đôi khi Vardy vẫn bị yêu cầu phải giữ kiểm soát. Trước trận chung kết play-off gặp Belper Town, Lovell có trách nhiệm phải giữ tỉnh táo và tập trung cho Vardy.
“Nếu đó là tối thứ sáu, cậu ấy sẽ ra ngoài uống bia với bạn bè. Chắc chắn sẽ không bao giờ chỉ là một cốc nên HLV trưởng có lý do để lo rằng Vards sẽ say xỉn”, Lovell khẳng định.
“Tôi bắt cậu ấy ngủ ở nhà mình buổi tối hôm trước. Cậu ấy sẽ nằm trên sofa. Vợ chồng tôi phải giữ cậu ấy tỉnh táo cho bằng được vì đội chúng tôi có cơ hội lớn để giành chiến thắng và lên hạng. Cậu ấy ở nhà tôi, sau đó chơi một trận hay và chúng tôi lên hạng. Nhiệm vụ hoàn thành”.
Mặc dù sau đó thử việc ở Crewe Alexandra và nhận được lời đề nghị hợp đồng ngắn hạn từ Rotherham United nhưng dường như Vardy không sẵn sàng bước chân vào sân chơi chuyên nghiệp. Mùa hè năm 2010, anh gia nhập FC Halifax Town với giá 15.000 bảng. CLB mới của anh vẫn ở cùng hạng đấu với Stocksbridge nhưng có nhiều tiền và giàu tham vọng hơn. Với Liam Hogan, một trong những cầu thủ Halifax, Vardy vẫn là ẩn số. Và rồi Vardy sớm chứng minh năng lực của mình.
Rời Stocksbridge, Vardy gia nhập Halifax Town. Ảnh: Bruce Fitzgerald
Hogan chia sẻ: “Trước mùa giải chúng tôi tập ở sân của Halifax, sân The Shay. Một trái bóng đến chỗ anh ấy, lập tức anh ấy đi bóng vượt qua tôi và sút vào góc lưới. Tôi nghĩ bụng ‘đội mình có cầu thủ cần tìm rồi’. Cái cách anh ấy vượt qua tôi khiến tôi nhận ra ‘đó chính là đẳng cấp mới đây rồi’. Và anh ấy đã thể hiện điều đó trong mùa giải”.
Tập luyện với Vardy luôn là một thử thách. Hogan tiếp tục: “Khi là hậu vệ, điều bạn không mong muốn là có một người luôn rình rập chạy ra phía sau bạn. Nhưng cùng lúc đó, khi chúng tôi có bóng, anh ấy luôn đối diện và gây áp lực. Anh ấy muốn cướp bóng ở càng cao sân càng tốt. Anh ấy biết nếu có bóng gần khung thành thì cơ hội ghi bàn sẽ lớn hơn và đó là điều bạn đang thấy anh ấy thể hiện trước những hậu vệ đẳng cấp thế giới”.
Sau khởi đầu bết bát, Halifax băng băng tiến về đích, giành chức vô địch hạng đấu với 98 điểm trong đó Vardy ghi 23 bàn. Vào tháng ba, suýt chút nữa anh đã lập hattrick trong ba trận liên tiếp. Thi đấu bên cạnh Danny Holland và Lee Gregory, cầu thủ sau này gia nhập Millwall và Stoke City, anh là thành viên trong một hàng tiền đạo bùng nổ.
Nhưng đóng góp của Jamie Vardy không chỉ nằm ở trên sân. Liam Hogan nhớ lại: “Anh ấy là người giúp không khí phòng thay đồ sôi động hơn bằng những trò đùa. Sau đó, tất cả mọi người đều cười vui vẻ và duy trì sự tích cực. Có rất nhiều áp lực trong bóng đá và anh ấy làm giảm bớt nó. Anh ấy thực sự rất cá tính. Ở trên sân, anh ấy tập trung thi đấu, không lằng nhằng. Anh ấy có thể ghi bàn và tạo ra những bàn thắng.
Tất cả mọi người ở Halifax biết Vardy muốn rời đi nhưng không ai có thể ghét anh vì điều này. Kể từ đó, họ luôn theo dõi sát sao sự nghiệp của anh. Sau khi rời Halifax, bến đỗ tiếp theo của Vardy là Fleetwood Town. Đội hình của Fleetwood giàu hỏa lực với những Andy Mangan, Magno Vieira, Richard Brodie và Gareth Seddon, tuy nhiên tân binh của họ ngay lập tức tạo ra sự khác biệt.
Jamie Vardy tại Fleetwood Town. Ảnh: Getty Images
“Chúng tôi thực sự là một đội bóng mạnh nhưng sự xuất hiện của cậu ấy giúp đội tiến lên đẳng cấp mới. Cậu ấy mang tới sự tự tin cho đội bóng”, Steve McNulty, cựu đội trưởng Fleetwood nhớ lại.
“Trong những trận đấu với thế trận chặt chẽ khi tỷ số là 0-0, cậu ấy có thể nhận bóng ở phần sân nhà, vượt qua 3 hay 4 cầu thủ và ghi bàn. Quả thực là ma thuật. Cậu ấy thi đấu mà chẳng hề có chút sợ hãi nào, không quan tâm đang đối đầu với ai. Đôi khi là trung vệ, bạn có thể làm ai đó bầm dập và họ biến mất, nhưng cậu ấy hoàn toàn ngược lại. Nếu bạn ‘đập’ cậu ấy, cậu ấy không bỏ cuộc. Cậu ấy thi đấu như thể đang đá bóng trên phố với bạn bè, không gì làm phiền được”.
Vardy đã ghi năm bàn trong năm trận đầu tiên trước khi bị đuổi khỏi sân vì một pha xoạc bóng liều lĩnh. Sau khi trở lại sau án treo giò, phong độ ấn tượng của anh tiếp tục được thể hiện, trong đó bao gồm cú hattrick chỉ trong 14 phút giúp Fleetwood thắng Alfreton Town với tỷ số 4-1. Đó là trận thứ hai trong chuỗi 29 trận bất bại liên tiếp giúp Cod Army lên hạng.
Sau nửa mùa giải, Vardy đã xây dựng danh tiếng và những highlight ấn tượng.
McNulty tiếp tục: “Cậu ấy khiến Blackpool khổ sở ở FA Cup, dù chúng tôi bị đánh bại. Khi đó họ đang đá ở Premier League và ngay lập tức họ muốn chiêu mộ cậu ấy.
Quả thực mọi CLB đều theo dõi cậu ấy. Công bằng thì ngay trong kỳ chuyển nhượng tháng một, cậu ấy đã có thể gây ra ồn ào lớn, tuy nhiên tôi nghĩ chủ tịch và HLV trưởng đã ngồi lại nói chuyện với cậu ấy. Có lẽ họ nói rằng cậu ấy có thể đi vào mùa hè và sau đó cậu ấy chẳng tỏ thái độ gì. Điều đó cho thấy cậu ấy là người thế nào vì người khác có thể sẽ làm loạn, tuy nhiên cậu ấy không bao giờ làm thế”.
Vardy ở lại và giúp Fleetwood giành chức vô địch và lên chơi ở Football League lần đầu tiên trong lịch sử. Anh rời CLB với giá 1 triệu bảng, số tiền chuyển nhượng lớn nhất với một cầu thủ hạng bán chuyên. Sau hơn 8 năm, giờ đây Vardy đã 34 tuổi nhưng anh vẫn không có dấu hiệu chậm lại.
Vardy đã đi một hành trình rất dài so với điểm xuất phát. Ảnh: Getty Images
McNulty nói: “Mọi người liên tục nói cậu ấy sẽ mất đi tốc độ, nhưng không. Tôi nghĩ việc cậu ấy bước chân vào bóng đá chuyên nghiệp muộn hơn người khác đã góp phần làm nên điều đó.
Cậu ấy biết chăm sóc bản thân. Cậu ấy làm việc cùng những HLV và cầu thủ giỏi mỗi ngày nên tôi có thể thấy cậu ấy phát triển nhiều điểm mạnh. Sau khi có một mùa giải xuất sắc, cậu ấy bị mọi người nói là sẽ không thể tái hiện lại, nhưng cậu ấy đã làm được điều đó trong 4 hay 5 năm qua. Cậu ấy đã chứng minh mọi người sai”.
Dù đúng là sau khi gia nhập Leicester City, hành trình của Vardy không phải lúc nào cũng suôn sẻ, tuy nhiên sự nghiệp của anh đã tiến lên một nấc thang mới rất xa so với điểm xuất phát. Và dù những đỉnh cao anh đã đạt được trong sự nghiệp nhưng những năm tháng nền tảng ở giải bán chuyên là vô giá và nó sẽ không bao giờ bị những người chứng kiến nó lãng quên.
Brett Lovell chia sẻ: “Không chỉ thi đấu cùng mà Jamie Vardy còn là một người bạn. Chúng tôi uống bia cùng nhau. Tôi quen cả gia đình cậu ấy và cậu ấy quen cả nhà tôi. Ở lễ rửa tội của con gái tôi, cậu ấy đã tới.
Với tôi cậu ấy không phải siêu sao mà là bạn bè. Tôi nghĩ tất cả chúng tôi đều nhìn cậu ấy như thế. Cậu ấy chỉ là một đồng đội cũ đủ may mắn được trao cơ hội và đã nắm lấy nó có phải không? Ơn Chúa, cậu ấy đã nắm lấy nó”.
Trong khi Pep Guardiola đang cố gắng chấm dứt chuỗi phong độ tệ hại nhất của CLB trong 1 thập kỷ, Cole Palmer, Jadon Sancho, Romeo Lavia và Tosin Adarabioyo đang cùng HLV Enzo Maresca làm nên cuộc cách mạng tại Chelsea.
Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.
“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.
Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?
Ở mỗi đội bóng trước đây, HLV Arne Slot luôn có một “số 9” biết cách ghi ít nhất 20 bàn/mùa. Còn tại Liverpool bây giờ, ông dường như vẫn chưa dứt khoát chọn được ai giữa Diogo Jota và Darwin Nunez làm “số 9”.