Khi nói đến Messi, chúng ta sẽ nghĩ đến một vĩ nhân của làng bóng đá, một con người có đôi chân vượt ngoài tầm suy nghĩ của người bình thường, một chàng cầu thủ nhỏ con nhưng khiến tất cả thế giới đều phải ngước nhìn với một đôi mắt kính trọng.
Con người ấy từng là hơi thở, là khối óc, là nơi mà các culers đặt trọn niềm tin trong hơn hai thập kỷ vừa qua dù cho giờ đây anh chẳng còn khoác lên mình chiếc áo đỏ xanh đặc trưng của Blaugrana nữa. Nhưng sau cái ngày mà Leo ra đi, có lẽ anh đã vô tình đặt lên vai chàng trai trẻ gầy còm đến từ Tenerife mang tên Pedro González López một trọng trách quá lớn lao.
Chàng trai ấy đã có thời gian tưởng chừng được tận hưởng những thứ tinh tuý nhất của môn thể thao vua bên cạnh vĩ nhân như Leo, nhưng rồi mọi thứ vỡ tan theo cách mà chẳng ai ngờ tới. Sự ra đi bất ngờ ấy khiến cho một Pedri từ thế chân ướt, chân ráo đến Barca tích luỹ kinh nghiệm thành một... ông cụ non ở tuổi 18.
Cái dáng người mảnh khảnh gầy còm đến mức chúng ta cữ ngỡ là "gió thổi bay" ấy thực chất lại cho ra một sức mạnh phi thường, một chiếc máy quét vi diệu và một điểm đến an toàn cho mọi đường chuyền của đồng đội. Từ Barcelona đến đội tuyển quốc gia Tây Ban Nha, Pedri cứ chạy mãi, chạy mãi như một chiếc động cơ vĩnh cửu ở trái tim đội bóng. Chiếc động cơ ấy thậm chí từng trả lời phỏng vấn một cách rất ngô nghê rằng "không biết bản thân cần có 30 phút để nghi ngơi hay không nữa?".
![]() |
Nó ngô nghê, nó hồn nhiên như chính cái độ tuổi của Pedri vậy. Nhưng kỳ lạ thay, những thứ mà anh chàng này thể hiện trên sân lại chẳng hề ngô nghê, chẳng hề non nớt như cái độ tuổi 22 của cậu ta.
Trong một thế trận thiếu người trước Benfica, chiếc áo số 8 cứ hết lần này đến lần khác phải đối chọi với 2-3 tiền vệ của đối phương. Có những khoảnh khắc, Pedri như bị lọt thỏm giữa sức ép của những cái bóng áo đỏ. Nhưng bằng vài pha đổi hướng, vài cái lắc vai, vài đường chuyền nhẹ nhàng mà chuẩn xác, cái bóng nhỏ con ấy lại thoát ra như thể một nghệ nhân.
Cũng chính bởi những động tác nhẹ nhàng, uyển chuyển và trông đơn giản đến khó tin ấy mà đôi khi chúng ta như thể có định kiến với Pedri rằng nếu có một ngày anh chàng này không làm những thứ đơn giản đó thì sẽ là... cực kỳ bất bình thường. Bóng đá đôi khi lạ lùng là vậy, có những con người tài năng đến mức có thể biến những thứ phức tạp trong mắt người thường trở thành đơn giản đến khó tả. Nhưng có lẽ cái số của Pedri nó là như vậy rồi - cái số mà được tạo hoá ban tặng một đôi chân quá tài hoa để khiến mọi thứ anh chàng này chạm vào đều trở nên cực kỳ đơn giản.
![]() |
Song, đôi chân nào chẳng có lúc mỏi mệt, cỗ máy nào mà không có lúc chập cheng. Người hâm mộ Barcelona ngày hôm nay vui vì chiến thắng, vui vì Szczęsny, vui vì Raphinha và thêm vào đó là vui vì Pedri... đã biết mệt rồi. 90 phút căng thẳng khép lại bằng một cái lia cam về phía Pedri, về cái buông thả hai cánh tay và ngồi sõng soài ra mặt cỏ để cho mình một phút nghỉ ngơi. Đó là hình ảnh mà có lẽ là khá hiếm khi ta thấy được ở Pedri, nhưng thật may là trong một ngày mệt mỏi như hôm nay, anh chàng nhỏ con đó đã biết thể hiện mình cũng mệt, cũng cần nghỉ ngơi như bao người khác.
Dẫu vậy, cỗ máy vĩnh cửu của Barcelona có lẽ sẽ lại nhanh chóng vận hành lại thôi bởi giấc mơ Champions League với riêng cậu vẫn còn đang dang dở. Từ những ngày khoác lên mình chiếc áo của Barcelona, Pedri đã luôn mơ về nó và có lẽ chính bản thân anh chàng này cũng nhận ra đây là một mùa giải không thể tốt hơn để bản thân cụ thể hoá giấc mơ.
Nhưng Pedri à, tạm thời đừng nghĩ tới chiếc cúp ấy vào bây giờ, hãy cứ nghỉ ngơi thoái mái chút đi. Một cái thở dài, một ngụm nước, một cái gục mặt xuống sân cũng chẳng thể khiến bóng dáng của cậu tại Barcelona nhỏ bé đi chút nào đâu. Đừng để bản thân mệt mỏi bởi giờ đây khi Barcelona không còn bóng dáng của Messi vĩ đại thì chính cậu mới là trái tim, là khối óc, là nơi mà các culers đặt trọn niềm tin!

Pau Cubarsi nhận thẻ đỏ trong ngày Barca nhọc nhằn đánh bại Benfica và HLV Hansi Flick thông cảm cho hậu vệ trẻ mang áo số 2.