Trở về Trang chủ

Fernando Torres: Vì cuộc đời là bản nhạc thăng trầm

Chủ Nhật 20/03/2022 11:00
Aa

Với nhiều cổ động viên Liverpool, có thể ví lương duyên của Fernando Torres với “Lữ đoàn đỏ” giống như một mối tình đầu: đẹp, đầy đam mê nhưng rồi kết thúc trong nuối tiếc.

Fernando Torres
 
Fernando Torres, nhắc đến anh là cả một thế hệ yêu quý và cũng tiếc nuối cho anh. Họ yêu vẻ ngoài điển trai, bước chạy lả lướt, những bàn thắng của anh, và họ tiếc vì phong độ của anh đi xuống khi mà vẫn chưa ở độ tuổi đáng lẽ là đỉnh cao nhất với một cầu thủ. Nhưng được chứng kiến El Nino trong những năm tháng thăng hoa nhất sự nghiệp có lẽ cũng là một niềm vui.
 
Fernando Torres
 
Năm 2019, sau khi Fernando Torres tuyên bố giải nghệ, tờ Liverpool Echo cho biết đã tạo ra một hồ sơ nhân vật cho El Nino trong trò chơi Football Manager với những đặc điểm trong mùa giải 2007/2008 đỉnh cao của anh và xếp anh vào đội hình Liverpool mùa giải 2018/2019. Quãng thời gian của Torres ở Liverpool vẫn được xem là tuyệt vời nhất trong những năm tháng sự nghiệp của anh. Và người ta không khỏi tò mò anh sẽ hoạt động ra sao trong một tập thể Liverpool có thể xem là xuất sắc bậc nhất trong lịch sử.
 
Torres là một cầu thủ đặc biệt. Thời đỉnh cao của anh thực sự xuất sắc, nhưng ai cũng nghĩ anh có còn có thể hay hơn thế. Chúng ta nhớ về một Fernando Torres thời kỳ đỉnh cao như là một trong những tiền đạo xuất sắc nhất thế giới. Nhưng điều đáng tiếc là đáng lẽ anh còn có thể rực rỡ hơn rất nhiều.
 
Nhân vật đội trưởng Tsubasa từng là động lực đưa Torres đến với bóng đá. Cậu con út trong một gia đình ở Fuenlabrada sau đó gia nhập học viện Atletico Madrid, đảm nhận trọng trách thủ quân trẻ nhất lịch sử CLB và trở thành người hùng được ngưỡng mộ trong mắt các cổ động viên Los Rojiblancos.
 
Khi đó, Torres là niềm hy vọng lớn của một Atletico Madrid vừa mới trở lại LaLiga. Năm Torres 19 tuổi, anh được giao trọng trách đội trưởng thay cho Carlos Aguilera. Sau này, Torres thừa nhận anh đã đảm lãnh trọng trách này quá sớm.
 
“Ban đầu, tôi khá thích thú vì tôi vẫn chỉ chơi bóng thôi. Tôi đang được sống với ước mơ của mình, thi đấu cho đội trong sân vận động trước rất nhiều người. Tôi thực sự hạnh phúc. Sau đó tôi nhận ra mình có rất nhiều trách nhiệm và không chỉ ở trên sân”, Torres chia sẻ trên The Athletic vào năm ngoái. Torres vốn là một người hướng nội, và anh để những màn trình diễn trên sân cỏ lên tiếng.
 
Nhưng cuộc đời luôn có những chi tiết thú vị. Cũng nhờ vai trò thủ quân đó, mà người ta phát hiện ra một cái duyên của Torres với đội bóng của anh sau đó là Liverpool. Trong một trận đấu giữa Atletico Madrid và Real Sociedad, sau một tình huống tranh chấp với hậu vệ đối phương, băng thủ quân của Torres tuột ra, để lộ một thông điệp bên trong đó: “We’ll Never Walk Alone”. Chắc hẳn bạn sẽ liên tưởng thông điệp đó ngay với câu khẩu hiệu nổi tiếng của Liverpool: “You’ll Never Walk Alone”. Ngày hôm đó khi tấm băng thủ quân tuột ra, một nhiếp ảnh gia đã nhanh mắt phát hiện ra và chụp được dòng chữ đó.
 
“Tôi không hề có ý định đến Liverpool thời điểm đó, tương lai ở Anfield không hề nằm trong suy nghĩ của tôi khi ấy. Nhưng khoảnh khắc đó thực sự tình cờ và lại là hiện thân cho bước tiến lớn tiếp theo trong sự nghiệp của tôi. Tấm băng đội trưởng ở Atletico đã gắn kết tôi với Liverpool. Có lẽ ngày hôm đó tôi đã bước những bước đầu tiên hướng về Anfield”, Torres chia sẻ trong cuốn tự truyện xuất bản vào năm 2009.

Nhờ câu chuyện về tấm băng đội trưởng đó mà sau này cổ động viên Liverpool có một bài hát dành cho El Nino như sau: 
 
“His armband proved he was a Red, Torres, Torres.

You’ll Never Walk Alone it read, Torres, Torres.

We bought the lad from sunny Spain, he gets the ball and scores again.

Fernando Torres, Liverpool’s No 9!”
 
(Tạm dịch: “Tấm băng thủ quân cho thấy anh ấy thuộc về màu đỏ, Torres, Torres.
 
Bạn sẽ không bao giờ phải bước đi một mình, Torres, Torres.
 
Chúng tôi mua một chàng trai tới từ miền Tây Ban Nha nắng ấm, anh ấy cầm bóng và liên tục ghi bàn.
 
Fernando Torres, số 9 của Liverpool!”).
 
Và cổ động viên Liverpool đã may mắn được chứng kiến những năm tháng đỉnh cao nhất của Torres trong màu áo đội bóng mà họ hâm mộ.

Fernando Torres
 
Đó là những ngày mái tóc vàng tung bay trên cầu trường cùng những sải chân thần tốc; những ngày mà pha đỡ bóng rồi xoay người dứt điểm ghi bàn vào lưới Inter Milan hay cú đánh gót điệu nghệ cho Steven Gerrard lập công ở trận derby vùng Merseyside làm tất cả chúng ta mê mẩn. 
 
Trước đó, ngay trong trận đầu tiên thi đấu ở Anfield, anh vượt qua Tal Ben Haim chỉ bằng một cú đẩy bóng nhẹ nhàng và dứt điểm hạ gục Petr Cech. Trên sóng truyền hình, bình luận viên của Sky Sports không giấu nổi sự phấn khích: “Bàn thắng đầu tiên ngay trong trận đầu tiên ở Anfield và pha ghi bàn rất phong cách. Có lẽ bạn không thể nào có sân khấu lớn hơn thế để gây ấn tượng đầu tiên”. Còn với cổ động viên Liverpool, kể từ đó họ có một nguồn cảm hứng để chờ đợi mỗi cuối tuần.
 
Mùa giải đầu tiên ở Liverpool, Torres ghi 33 bàn trên mọi đấu trường, trong đó có 3 cú hattrick. Đến nay anh vẫn là cầu thủ duy nhất trong lịch sử Premier League lập 3 cú hattrick trong mùa giải đầu tiên. Sau này, Torres thừa nhận: "Ở Liverpool tôi nghĩ mình đã có thể vút bay. Tôi có thể làm mọi thứ mình muốn ở trên sân".
 
Thế nhưng, với nhiều cổ động viên Liverpool, có thể ví lương duyên của Fernando Torres với “Lữ đoàn đỏ” giống như một mối tình đầu: đẹp, đầy đam mê nhưng rồi kết thúc trong nuối tiếc.
 
Fernando Torres
 
El Nino là một người Tây Ban Nha nhưng lối chơi của anh thực sự phù hợp với bóng đá Anh: tốc độ, quyết đoán và xử lý gọn gàng. Nhưng càng về sau, những chấn thương càng ảnh hưởng trực tiếp tới lối chơi của anh. Đầu tiên là vấn đề về gân khoeo ở mùa giải 2008/2009, và đặc biệt sau đó là chấn thương đầu gối cuối mùa giải 2009/2010. Tháng 4/2010, Torres ghi 2 bàn trong chiến thắng 4-1 trước Benfica ở tứ kết Europa League. Nhưng những gì diễn ra sau đó mới thực sự đáng nói và là bước ngoặt trong sự nghiệp của Torres.
 
Sau trận đấu, đầu gối của anh bắt đầu sưng lên mà mọi thứ bắt nguồn từ một tình huống va chạm trong trận. Sau khi có những kết quả chụp chiếu, anh được sắp xếp đến gặp bác sĩ phẫu thuật nổi tiếng Ramon Cugat ở Barcelona. Trong bộ phim tài liệu “Fernando Torres: The Last Symbol”, El Nino tiết lộ những gì anh nói với vị bác sĩ này: “Nếu ông phải loại bỏ hoàn toàn sụn chêm của tôi thì ông hãy cứ làm. Tôi không bận tâm giá cả đâu. Tôi phải đá ở World Cup vì tôi biết Tây Ban Nha có thể lên ngôi vô địch”.
 
Khi ấy vòng chung kết World Cup ở Nam Phi đang đến rất gần, và anh quyết định hy sinh thể chất bản thân mình để có mặt ở ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh. Torres chấp nhận mùa giải của mình với Liverpool đã kết thúc nhưng anh không thể bỏ lỡ World Cup. Bằng mọi cách anh đẩy quá trình hồi phục nhanh nhất có thể. Trong khi đó, HLV Vicente Del Bosque của ĐT Tây Ban Nha cũng có kế hoạch tập luyện dành cho El Nino với tầm nhìn là sẽ bắt đầu sử dụng anh từ vòng đấu loại trực tiếp.
 
Song, Tây Ban Nha đã gặp khó khăn ngay từ trận đấu đầu tiên gặp Thuỵ Sĩ. Torres được tung vào sân thay David Silva ở phút 62 để giúp La Roja tìm kiếm chiến thắng, nhưng chung cuộc họ lại để thua với tỷ số 0-1. Tình thế khó khăn khiến Del Bosque buộc phải để Torres đá chính trong 2 trận đấu tiếp theo gặp Honduras và Chile. Dù Tây Ban Nha giành chiến thắng cả hai trận, nhưng Torres không ghi được bàn nào và cũng không đá trọn vẹn trận đấu nào. Cuộc chạm trán với Chile ở lượt cuối vòng bảng, Torres chỉ có mặt trên sân đúng 55 phút trước khi bị thay ra. Sáng hôm sau, khớp gối anh bị tràn dịch.

Fernando Torres
 
Hành trình World Cup 2010 thực sự không thành công nếu xét riêng với cá nhân Torres. Trong hai cuộc đối đầu với Bồ Đào Nha và Paraguay ở vòng 16 đội và tứ kết, Torres đều được rút ra mà chưa ghi được bàn nào. Trận bán kết gặp Đức, anh chỉ vào sân từ phút 81. Trận chung kết, cũng ngồi trên ghế dự bị và vào thay David Villa ở phút 106. Tây Ban Nha lên ngôi vô địch, nhưng Torres thì không ghi được bàn thắng nào suốt cả giải đấu.
 
Sự nghiệp của Torres đã chính thức thay đổi kể từ khoảnh khắc anh dính chấn thương đầu gối trước Benfica và quyết định phẫu thuật và đẩy nhanh quá trình phục hồi để tham dự World Cup 2010. Ở tuổi 26, sự nghiệp của anh đã đạt ngưỡng trong sự tiếc nuối của tất cả người hâm mộ. Sau này, khi đã trải qua đủ những thăng trầm của cuộc đời cầu thủ, Torres suy ngẫm lại: “Tôi không tưởng tượng mình sẽ thành nhà vô địch thế giới như thế. Liệu có đáng để hy sinh mọi thứ trong một khoảnh khắc ấy hay không. Bây giờ nhìn lại, có lẽ đó không phải quyết định quá sáng suốt”.
 
Torres sau đó là một phiên bản hoàn toàn khác. Anh rời Liverpool để tới Chelsea vào ngày cuối cùng kỳ chuyển nhượng mùa đông năm 2011. Và khi ấy, Torres đã không còn là chàng tiền đạo như trước nữa. Kể cả khi anh có cùng Tây Ban Nha lên ngôi vô địch Euro 2012 và đoạt danh hiệu vua phá lưới giải đấu, người ta cũng thấy đó không phải phiên bản tốt nhất của anh. Nhưng có một sự thật chéo nghoe rằng những năm tháng đỉnh cao của Torres gắn liền với Liverpool thì khi đó anh không giành được danh hiệu nào cùng “Lữ đoàn đỏ”. Để rồi sau khi chia tay đội bóng chủ sân Anfield, anh cùng Chelsea vô địch Champions League, Europa League, FA Cup trước khi vô địch Europa League cùng Atletico Madrid năm 2018.
 
Số phận đôi khi kỳ lạ như thế. Nhưng sự tiếc nuối khiến chúng ta càng nhớ về anh với những kỷ niệm đẹp nhất, nhớ về một chàng trai với mái tóc vàng làm say đắm những con tim yêu bóng đá.

Fernando Torres
 
Fernando Torres
 

Có thể bạn quan tâm

Mới nhất

top-arrow
X