Daniele De Rossi: Gladiator cuối cùng của Olimpico

Tác giả Hưng Trần - Thứ Năm 16/05/2019 17:03(GMT+7)

Zalo

Không có gì là mãi mãi, và chẳng có tiệc vui nào mà không tàn. Sau gần 19 năm phụng sự, mối tình giữa De Rossi và đội bóng của đời anh gần đến ngày phải chấm dứt.

Roma, những ngày mùa hè cách đây gần 36 năm. Có một cậu bé được sinh ra ở ngoại ô của Thành phố Vĩnh cửu, khi cậu bé đó cất tiếng khóc chào đời, cha của cậu, ông Alberto khẽ mỉm cười, rồi đây con trai ta sẽ là một cầu thủ của Roma, và nó sẽ bảo vệ Olimpico trong suốt cuộc đời của nó. Và những gì mà Alberto tiên đoán quả không sai, khi 18 năm sau, Daniele De Rossi, tên của cậu bé đó, ra mắt AS Roma trong trận gặp Anderlecht ở Champions League, để rồi trong cả sự nghiệp của cậu, chỉ gắn liền với Giallorossi.
Daniele De Rossi Gladiator cuối cùng của Olimpico hình ảnh
 
Roma được mệnh danh Thành phố Vĩnh cửu, là cái nôi của La Mã, một trong những đế chế hùng mạnh nhất trong thế giới cổ đại. Ở cái thành phố đó, có vô vàn những biểu tượng về sự bất khuất và trung thành, ở cái thành phố đó, có những con người cả đời chỉ phụng sự cho sự lớn mạnh của thành phố nơi họ sinh ra.
 
Chính La Mã là nơi mà đạo diễn Ridley Scott đã lấy bối cảnh cho sự ra đời của bộ phim huyền thoại “ Gladiator”. Tác phẩm đã đoạt tới 5 tượng vàng Oscar vào 19 năm trước. Russell Crowe, trong vai diễn để đời Maximus, đã chinh phục toàn thế giới, bằng ánh mắt, bằng sự tận tuỵ, bằng sự trung thành và xả thân của một người đàn ông đúng nghĩa. Maximus đã trải qua những trận chiến sinh tử ở đấu trường Colosseo để bảo vệ chính mình đồng thời phục hưng những gì mà vị vua mà ông nguyện trung thành căn dặn, Marcus Aurelius.
 
Nếu như Colosseo là thánh địa của những giá trị xưa cũ của đế chế La Mã, thì Olimpico ngày nay là sân vận động đã chứng kiến bao nhiêu con người xả thân vì nó. Ở Olimpico đó, có bóng dáng của Francesco Totti, vị hoàng tử sống mãi trong lòng hàng triệu Fans của AS Roma, ở Olimpico đó, có bóng dáng của Daniele De Rossi, người được xem là cận vệ trung thành nhất của những giá trị lịch sử bên phía AS Roma.
Nếu như người đàn anh Francesco Totti là một biểu tượng như là hoàng tộc, với biệt danh là hoàng tử, thì Daniele De Rossi đơn giản là một chiến binh, một “Gladiator ” đúng nghĩa ở sân Olimpico. Nếu một ai đó đi tìm tiểu sử của chàng trai này, trong những dòng miêu tả sự nghiệp, chỉ có một dòng duy nhất, Daniele, Roma, 2001: đến nay.
 
Khác với hầu hết các đồng nghiệp, khi sự nghiệp của họ trải qua những màu áo khác nhau, thì với Daniele, cả cuộc đời và thanh xuân của anh chỉ dành cho một màu áo duy nhất, màu áo bã trầu cùng với logo những con sói trên ngực của AS Roma.
 
Trong thời đại mà những giá trị kim tiền là thước đo và lòng trung thành là xa xỉ,  thì sự tận tuỵ của Daniele De Rossi thực sự là của hiếm, rất hiếm. Thế nhưng như chúng ta đã nói, không có gì là mãi mãi, và chẳng có tiệc vui nào mà không tàn. Sau gần 19 năm phụng sự, mối tình giữa Daniele và đội bóng của đời anh gần đến ngày phải chấm dứt.
 
Daniele De Rossi không muốn rời xa Olimpico, đó là sự thật, nhưng với những ông chủ của đội bóng sắc bã trầu, họ không còn cần anh nữa. Gánh nặng tuổi tác và những chấn thương khiến cho những đóng góp của Daniele không còn được như trước, và họ không muốn trao cho anh thêm một bản hợp đồng mới.
 
Là một người đã gắn bó cả cuộc đời cho AS Roma. Đó thực sự là một cú sốc của người chiến binh, cả sự nghiệp của mình, anh đã từng từ chối biết bao nhiêu lời mời gọi của những ông lớn ở lục địa già. Chính Daniele De Rossi đó, đã từ chối cả Manchester United của Sir Alex Fegurson, chính Daniele De Rossi đó, đã từ chối cả Real Madrid của Jose Mourinho. Cuộc đời anh là ở Roma, nhà anh là Olimpico, còn trái tim anh dành trọn cho sắc áo bã trầu.
Daniele De Rossi: Olimpico vang tieng gam dau si1
 
Daniele De Rossi là một tài năng thực sự, nhưng thật đáng tiếc cho anh khi anh trưởng thành cũng là lúc mà Calcio đi vào buổi hoàng hôn của sự hùng mạnh, và thế hệ của anh không đủ sức để làm được một cái gì đó bên ngoài Italia. Calcio dần lép vế trước những Premier League hay La Liga, trong khi đất nước hình chiếc ủng không còn sản sinh ra những Paolo Maldini, Nesta hay Del Piero…nữa. Calcio không còn được chú ý nhiều như trước đó, còn đội tuyển Italia không còn là một đội tuyển hàng đầu nữa.
 
19 năm với Roma, là 19 năm không Scudetto, cả sự nghiệp của chàng trai mang áo số 16 ( anh thần tượng Roy Keane) chỉ duy nhất dành được 2 Coppa Italia. Một con số quá khiêm tốn so với tài năng và sự phụng sự nơi anh. Đáng tiếc thay, khi chỉ một năm trước khi De Rossi ra mắt đội 1, AS Roma đã giành được Scudetto.
 
Danh hiệu có thể nói là lớn nhất và để đời của chàng trai này là chức vô địch thế giới 2006 trên đất Đức. Trong cái năm mà Italia lên đỉnh vinh quang đó, Daniele là người trẻ nhất trong sắc áo thiên thanh. Anh chỉ kịp trở lại trong trận chung kết trước những người Pháp, đá một quả Penalty, sau khi bị treo giò 4 trận sau pha thúc cùi chỏ vào Brian McBride của Mỹ.
Tinh thần xả thân phụng sự hết mình vì đội bóng của Daniele De Rossi thì không ai được phép nghi ngờ. Sự quyết liệt, chắc chắn của anh đảm bảo cho Roma về tinh thần trong mọi trận đấu, có Daniele ở trên sân, có nghĩa là không bao giờ lùi bước, có Daniele ở trên sân, có nghĩa là Roma sẽ chiến đấu đến những giây cuối cùng. Chính Daniele De Rossi đã đá quả phạt đền nâng tỷ số lên 2-0 trước Barcelona ở mùa giải năm ngoái, góp phần vào cuộc lội ngược dòng vĩ đại khi chính anh là người đã đá phản lưới nhà ờ lượt đi.
 
Hẳn chúng ta đều không thể quên, trong trận Play off lượt về trước Thuỵ Điển, khi trợ lý HLV của Gian Piero Ventura yêu cầu anh khởi động để vào sân, Daniele xua tay từ chối. “ Chúng ta cần bàn thắng, đưa tôi vào làm gì” rồi sau đó chỉ tay vào Lorenzo Insigne. Hành động của Daniele chẳng những không bị chỉ trích mà còn khiến người ta càng yêu mến anh hơn.
 
Daniele De Rossi, sau tất cả, ngày mà anh phải rời xa Olimpico cuối cùng cũng đã tới. Không cuộc chia ly nào mà không mang lại nỗi buồn cho những người liên quan. Trong “ Gladiator”, phân đoạn kết thúc phim, khi thi thể Maximus được đưa ra khỏi đấu trường sau trận tử chiến với Commodus, hoàng hôn của Rome phủ xuống đấu trường Colosseo thể hiện một nỗi buồn vô tận. Cũng như với Daniele, khi Olimpico không còn bóng dáng người đội trưởng ngày nào, một sự trống vắng đến khó tả sẽ diễn ra trong lòng các Romanista, biết đến bao giờ, họ và cả Roma nữa, mới có thể có thêm một thần tượng như anh.
 
HƯNG TRẦN (TTVN)
 
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

X
top-arrow