“Chúng tôi có lẽ là đội bóng tệ nhất trong lịch sử Manchester United,” Ruben Amorim phát biểu sau thất bại 1-3 trên sân nhà trước Brighton vào Chủ nhật tuần trước.
Ruben Amorim
|
Chiến lược gia người Bồ Đào Nha đứng ngồi không yên ngoài đường pitch khi đội bóng của ông chỉ tung ra được một pha dứt điểm trúng đích, và đó là quả phạt đền của Bruno Fernandes.
Man United cần thời gian để thích nghi với ý tưởng của Amorim, nhưng chính ông cũng biết rằng việc chỉ giành được 11 điểm sau 11 trận là một thành tích tệ hại. “Hãy tưởng tượng bạn chia sẻ điều này với một fan hâm mộ Manchester United, hãy tưởng tượng điều đó sẽ như thế nào với tôi,” Amorim nói. “Chúng ta vừa có một HLV mới, nhưng đội bóng của ông ấy còn thua nhiều hơn cả HLV trước.”
Một trong những vấn đề của Amorim là ông đang phải làm việc với một nhóm cầu thủ được ký hợp đồng để phù hợp với người tiền nhiệm của mình. Erik ten Hag từng được trao quyền tự do trong việc lựa chọn cầu thủ mà ông muốn ký kết. Nhiều khi ông chỉ quan tâm đến những cầu thủ mà mình từng làm việc cùng trước đây; mới đây nhất là những bản hợp đồng mùa hè như Noussair Mazraoui và Matthijs de Ligt.
Ten Hag cũng có vai trò quan trọng trong quyết định ký hợp đồng với Antony từ Ajax với giá 100 triệu euro vào năm 2022. Cầu thủ người Brazil có khởi đầu ấn tượng, ghi bàn trong cả 3 trận đầu tiên ở Premier League – trước Arsenal, Manchester City và Everton – nhưng sự sa sút của anh kể từ đó trở nên nghiêm trọng đến mức Antony có thể được xem là một trong những bản hợp đồng tệ nhất lịch sử Premier League.
Kỳ chuyển nhượng năm 2022 bị chi phối bởi nỗ lực thất bại của Man United trong việc chiêu mộ Frenkie de Jong. Bước vào mùa giải đầu tiên ở Premier League, Ten Hag muốn xây dựng một đội hình phù hợp với triết lý của mình và sơ đồ ưa thích 4-2-3-1.
Lisandro Martinez được mang về từ Ajax để gia cố hàng thủ. Tyrell Malacia được ký hợp đồng từ Feyenoord để dự phòng cho vị trí hậu vệ trái. Còn Casemiro, một trong những tiền vệ được vinh danh nhiều nhất lịch sử đến từ Real Madrid sau khi Man United không thuyết phục được De Jong rời Barcelona.
Tuy nhiên, Antony mới là bản hợp đồng đắt giá nhất, với mức phí biến anh trở thành cầu thủ đắt giá thứ hai trong lịch sử CLB chỉ sau Paul Pogba. Cầu thủ chạy cánh này từng cho thấy tiềm năng tại Ajax. Ten Hag biết rõ anh; ngoài ra anh còn rất trẻ khi mới 22 tuổi, do đó mong muốn mang anh đến Old Trafford là điều dễ hiểu. Antony phù hợp với sơ đồ của Ten Hag, nơi anh xuất phát ở cánh phải trước khi bó vào trong bằng chân trái.
Dẫu vậy, Ajax hẳn đã rất vui mừng khi United đồng ý chi 100 triệu euro cho một cầu thủ chưa bao giờ ghi được hơn 10 bàn thắng trong một mùa giải tại giải VĐQG. Tất nhiên, nhận xét về chuyện đã xảy ra là điều dễ dàng. Mặc dù vậy, bất kỳ ai có hiểu biết cơ bản về bóng đá châu Âu đều hiểu rằng đội bóng Anh đã bị Ajax “dắt mũi”.
Đây là ví dụ điển hình nhất về “thuế United” trong thời gian gần đây. Danh sách này còn rất dài, xét đến việc 6 bản hợp đồng đắt giá nhất của CLB là Pogba, Antony, Harry Maguire, Jadon Sancho, Romelu Lukaku và Angel Di Maria. Về cơ bản, hiếm khi nào xuất hiện có hậu khi Man United chi đậm.
Quay trở lại thời điểm hiện tại, dường như người hâm mộ Man United đã chứng kiến lần cuối cùng Antony ra sân. Anh vào sân từ ghế dự bị trong trận gặp Brighton và hầu như không tạo được dấu ấn gì, một cái kết phù hợp cho quãng thời gian đầy thất vọng của anh tại CLB. Cầu thủ 24 tuổi này đã được cho mượn đến Real Betis và ít ai tại Old Trafford cảm thấy tiếc nuối khi thấy anh ra đi.
Antony đã thi đấu 135 phút tại Premier League mùa này, với cả 8 lần đều từ ghế dự bị. Anh đã tụt lại phía sau Marcus Rashford, Alejandro Garnacho và Amad Diallo trong thứ tự ưu tiên dưới thời Ten Hag. Điều đó đồng nghĩa với việc Antony không có chỗ đứng dưới triều đại của Ruben Amorim.
Đã có thời điểm Antony được trao cơ hội. Mặc dù gặp khó khăn trong việc giữ vị trí chính thức thường xuyên, anh đã có 25 lần ra sân ở Premier League trong mùa giải đầu tiên và thêm 29 lần ở mùa giải trước. Tuy nhiên, anh hiếm khi chứng minh được giá trị của mình, khi chỉ ghi 4 bàn ở mùa giải đầu tiên, 1 bàn ở mùa giải tiếp theo và không có bàn nào mùa này.
Tổng cộng, Antony đã tham gia trực tiếp vào 8 bàn thắng tại Premier League sau 2,5 mùa. Đối với một cầu thủ chơi ở vị trí của Antony, đây là một con số quá kém cỏi. Manchester United đã chi hơn 10 triệu bảng cho mỗi lần anh đóng góp vào bàn thắng. Thậm chí, số lần anh bị phạt thẻ (10) còn nhiều hơn số bàn thắng (5) và số pha kiến tạo (3) mà anh có được.
Những hạn chế của Antony đã được nhìn thấy ngay từ khi anh mới gia nhập Man United: Anh không ghi bàn, không kiến tạo, không thể rê qua được đối thủ và cũng không đóng góp nhiều vào lối chơi. Khi dốc bóng ở cánh phải, anh không có đủ tốc độ hay sự khéo léo để vượt qua các hậu vệ đối phương. Tỷ lệ qua người thành công của anh tại Premier League chỉ là 38,4%.
Việc chỉ thuận một chân của Antony ngày càng khiến người hâm mộ United cảm thấy khó chịu. Khi nhìn lại quãng thời gian của anh ở CLB, người hâm mộ sẽ nhớ đến hình ảnh anh xoay tròn với bóng một cách vô nghĩa, cắt vào trong và sút bóng đi chệch khung thành, hoặc bỏ lỡ những cơ hội ngon ăn – như pha bỏ lỡ trước Southampton tuần trước. Với tư cách là bản hợp đồng đắt giá thứ hai trong lịch sử CLB, các CĐV hoàn toàn có quyền đòi hỏi nhiều hơn từ anh.
Người hâm mộ thường tranh cãi xem bản hợp đồng nào mang lại giá trị tệ nhất. CĐV Chelsea sẽ nói về lần trở lại của Romelu Lukaku. Bản hợp đồng kỷ lục của Tottenham là Tanguy Ndombele, người mà họ đã để ra đi miễn phí vào mùa hè năm ngoái. Nicolas Pepe cũng được đánh giá là không đạt kỳ vọng tại Arsenal.
Tuy nhiên, ít nhất các cầu thủ này đã từng cho thấy dấu hiệu rằng họ có thể đáp ứng được mức giá chuyển nhượng cao ngất ngưởng. Antony thì không và anh trở thành một bản hợp đồng thảm họa đối với Manchester United. Với mức phí chuyển nhượng, Antony phải được coi là bản hợp đồng đắt giá tệ nhất trong lịch sử Premier League.
Theo The Guardian