Guardiola đã lên kế hoạch xây dựng một cỗ máy chiến thắng mới dựa trên nền móng là cặp đôi trung vệ Dias-Laporte, nhưng rốt cuộc, Stones đã trở thành chìa khóa cho sự hồi sinh của Manchester City.
Bóng đá đôi khi mang đến cảm giác chẳng khác nào nó cố ý trêu đùa con người, như thể nó thích thú với việc gây bối rối cho những người đã cố gắng vạch ra một lộ trình hợp lý để đạt được sự thành công. Bạn có thể lập kế hoạch, lập kế hoạch và lập kế hoạch. Bạn có thể được dẫn dắt bởi một nhà cầm quân nổi tiếng về sự chú ý, tỉ mỉ đến từng chi tiết. Bạn có thể nghiên cứu mọi dữ liệu, xem mọi video, suy nghĩ và tính toán cực kỳ cẩn thận, xây dựng nên một chiến lược hoành tráng, sau đó hóa ra câu trả lời lại hoàn toàn nằm ở John Stones.
Manchester City cần một trung vệ lệch phải, tất cả mọi người đều bảo thế. Họ có Aymeric Laporte, người được nhận định là đứng ngang hàng với Virgil Van Dijk trong tư cách trung vệ xuất sắc nhất giải đấu, nhưng sở trường của anh là vị trí trung vệ lệch trái, vậy nên nhiệm vụ của Manchester City trong kỳ chuyển nhượng mùa hè là tìm kiếm một ai đó thích hợp để đá cặp với ngôi sao người Pháp. Tại hàng phòng ngự, việc tuyển quân của họ đã có một chút không như mong đợi – đó là một sự thật đã được tất cả mọi người tán đồng.
Manchester City đã ký hợp đồng với Nathan Aké từ Bournemouth với mức phí chuyển nhượng 41 triệu bảng, đây là trung vệ thuộc môi trường bóng đá cấp cao đầu tiên mà câu lạc bộ này ký hợp đồng kể từ Laporte vào tháng 1 năm 2018. Nhưng Aké cũng là một trung vệ có sở trường chơi lệch trái. Chính vì vậy, cầu thủ người Hà Lan đã được xác định là một phương án dự phòng cho Laporte.
Bên cạnh đó, trong 2 trận đầu tiên của mùa giải, Aké đã được đá chính, và trong trận đấu thứ hai, Man City đã để thủng lưới đến 5 bàn trước Leicester. Kể từ ngày hôm ấy, trung vệ người Hà Lan chỉ được đá chính 3 trận tại Premier League, và 2 trong số đó là những cuộc đối đầu với West Brom và Newcastle United, 2 trong số 5 đội bóng có số bàn thắng thấp nhất giải đấu, công bằng mà nói, vai trò của Aké hiện tại chỉ còn là được sử dụng trước các đối thủ kém chất lượng trong khâu tấn công để những sự lựa chọn đứng trước anh có thể nghỉ ngơi dưỡng sức.
Nhưng sau đó, Man City đã tìm được thứ mà họ cần. Rúben Dias, phí chuyển nhượng 61,5 triệu bảng cộng với Nicolás Otamendi. Một trung vệ lệch phải, cầu thủ thuộc môi trường bóng đá cấp cao đầu tiên mà Man City mua cho vị trí đó kể từ Stones vào tháng 8 năm 2016. Tương lai đã được xác định: Dias và Laporte, đây sẽ chính là nền móng cho cỗ máy chiến thắng mới mà Pep Guardiola đã lên kế hoạch xây dựng.
Và Dias đã thể hiện cực kỳ xuất sắc ở mùa giải này. Anh đã thích nghi một cách tuyệt vời với Premier League, với những đường chuyền dài chéo sân, những tiểu xảo và những tình huống bóng hai của nó. Sự điềm tĩnh, khí thế và những tác động mạnh mẽ của trung vệ người Bồ Đào Nha đã được so sánh với Van Dijk – có thể là quá sớm, nhưng không phải là không hợp lý. Sự khác biệt giữa Manchester City hiện tại và đội bóng mỏng manh trước Leicester là rất lớn.
Nhưng sự tỏa sáng của Dias không đến từ vị trí trung vệ lệch phải và bên cạnh Laporte như kế hoạch ban đầu của Guardiola; ngôi sao người Bồ Đào Nha đã tỏa sáng ở vị trí trung vệ lệch trái và bên cạnh anh là Stones. Giải pháp, hóa ra, đã có từ lâu.
Stones là một trong những cầu thủ kém may mắn đã trở thành nhân vật chính trong một cuộc tranh luận mang tính vĩ mô và vẫn chưa có hồi kết. Không chỉ đơn thuần là về phong độ của anh: Các cuộc bàn luận về ngôi sao người Anh luôn dẫn đến những tranh cãi về bản chất của việc phòng ngự và về việc các trung vệ nên thi đấu như thế nào. Ngay từ khi Everton ký hợp đồng với Stones từ Barnsley, anh đã trở thành biểu tượng của một thời đại mới: Một thể hình gầy gò và tương đối cao, đáng chú ý về khả năng đọc trận đấu và những đường chuyền hơn là nghệ thuật phòng ngự truyền thống – không chiến, tắc bóng và kèm người.
Đó là một khái niệm mà bóng đá Anh chưa bao giờ hoàn toàn thoải mái chấp nhận. Stones đã mắc những sai lầm, như tất cả các hậu vệ trẻ khác, như tất cả các hậu vệ khác, đặc biệt là những người được yêu cầu chơi theo kiểu của anh, và mỗi một sai lầm trong số đó đều mang đến cảm giác như một đòn đánh mạnh vào toàn bộ khái niệm phòng ngự mà anh đại diện. Khoảnh khắc tồi tệ nhất có lẽ đã đến trong trận thua của đội tuyển Anh trước Hà Lan ở trận bán kết Nations League năm 2019. Mặc dù nhiều sai lầm có thể được tha thứ bởi những lợi ích được tạo nên bởi phong cách thi đấu sẵn sàng thực hiện những đường chuyền triển khai bóng từ hàng phòng ngự của Stones, nhưng vấn đề là anh đã mắc quá nhiều sai lầm.
Phong độ và sự tự tin của Stones đã sa sút không phanh.
Vào mùa giải trước, anh chỉ đá chính 12 trận tại Premier League. Anh chỉ được điền tên vào đội hình xuất phát duy nhất 1 lần trong 9 trận đầu tiên của mùa giải này. Mặc dù chỉ mới 26 tuổi, nhưng Stones đã trông như thể một kẻ hết thời. Nhưng sau đó, anh đã được đá chính trong cuộc đối đầu với Burnley vào cuối tháng 11. Kể từ đó, khi trung vệ người Anh hiện diện trên sân, bàn thua duy nhất mà Man City phải nhận là pha lập công muộn màng, vô thưởng vô phạt của Callum Hudson-Odoi cho Chelsea vào hôm Chủ Nhật.
Trong cuộc chạm trán Manchester United mới đây, cặp đôi Stones-Dias lại tiếp tục thể hiện một cách tuyệt vời và bàn thắng của Stones là một “món quà tặng kèm”. Manchester United đã không chơi tệ trong một trận đấu chất lượng cao, nhưng sự đe dọa mà họ có thể tạo nên về phía khung thành Man City đã bị hạn chế phần lớn trong những cú sút xa, vài tình huống cố định và một số lần đòi hưởng penalty trong vô vọng. Fernandinho đã chơi xuất sắc, không chỉ ở bàn thắng nhân đôi cách biệt, mà còn ở cách anh bảo vệ không gian phía trước Stones và Dias, bóp nghẹt Bruno Fernandes.
Mùa giải này đã không diễn ra suôn sẻ với Manchester City. Đội chủ sân Etihad đã mất đi sự trơn tru thường thấy. Khi họ chỉ có được một trận hòa với West Brom trên sân nhà, sẽ chẳng có gì sai khi chúng ta tự hỏi rằng liệu đây có phải là đội ngũ tệ nhất mà Guardiola từng dẫn dắt hay không. Nhưng trong cuộc đối đầu Chelsea và sau đó một lần nữa vào thứ Tư mới đây, chúng ta có thể thấy rõ ràng rằng sức sống đã trở lại với thứ bóng đá của họ. Trong 12 trận kể từ thất bại trước Tottenham, Man City chỉ để thủng lưới 3 bàn.
Câu hỏi được đặt ra là cặp trung vệ mới của Man City sẽ đối đầu với những đội bóng đặc biệt lợi hại về phòng ngự phản công như thế nào. Chiến thắng mới đây có lẽ chính là sự khởi đầu của một câu trả lời. Manchester United đã đánh bại Manchester City 3 lần ở mùa giải trước, lần nào cũng là nhờ vào đấu pháp kéo thấp đội hình xuống để phòng ngự thật chặt và đe dọa khung thành đối phương bằng các pha phản công. Trong cuộc đối đầu giữa hai đội tại Premier League vào tháng trước, Guardiola đã lo ngại về khả năng phản công của Man United đến mức chỉ đạo các học trò chơi một cách cực kỳ thận trọng và về cơ bản thì đã sẵn sàng chấp nhận một trận hòa 0-0. Nhưng trong trận đấu hôm thứ Tư, sự thận trọng đó đã không tái diễn.
Manchester City dường như đã tìm lại được sự trơn tru, mạnh mẽ trước đây, và một phần nguyên nhân đóng vai trò cực kỳ quan trọng là nhờ vào cảm giác an toàn mà hàng thủ mang đến cho họ. Có lẽ, trong sự hồi sinh của Stones, có một lời nhắc nhở rằng các cầu thủ không chỉ là những tổ hợp của các thuộc tính và những con số thống kê. Họ còn có cuộc sống bên ngoài sân cỏ. Phong độ và sự tự tin có thể bị dao động. Một vài trận đấu tệ, một vài tháng tồi tệ, không đồng nghĩa với việc một cầu thủ sẽ vĩnh viễn vô dụng. Họ là con người và chính vì vậy, không thể đoán trước một cách chắc chắn được. Những dự tính, kế hoạch được vạch ra từ trước hoàn toàn có thể trở nên vô nghĩa. Dias – Stones có thể là một công thức bỗng dưng từ trên trời rơi xuống, nhưng Man City đang bắt đầu trông cực kỳ ấn tượng.
Nguồn: Lược dịch từ bài viết “Manchester City purring again after stumbling upon winning formula” của ký giả Jonathan Wilson, đăng tải trên The Guardian.
Đánh bại đối thủ cùng thành phố trong trận derby Manchester, thầy trò Ruben Amorim đã giành được rất nhiều lời ca tụng. Chiến thắng này có ý nghĩa hơn một trận thắng thông thường, vì nó có thể mở ra một kỷ nguyên mới ở nửa đỏ thành Manchester.
Đứng thứ hai trên bảng xếp hạng, đứng đầu về thành tích ghi bàn, và tuần nào cũng thi đấu với sự tự tin rõ rệt. Không có gì lạ khi giờ đây Chelsea đang được xem là một ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch Premier League 2024/25.
Trước trận đấu quan trọng giữa ĐT Việt Nam vs Indonesia, những quả ném biên của hậu vệ Pratama Arhan được nhắc đến rất nhiều như là vũ khí nguy hiểm nhất của đội khách.
Không bùng nổ bằng những trận thắng ngoạn mục nhưng chính sự lì lợm và khả năng chịu đựng đáng nể đang dần biến đội quân của HLV Thiago Motta trở thành một đối thủ khó lường hơn bao giờ hết, đặc biệt là khi Champions League sẽ bước vào giai đoạn knock-out sau kỳ nghỉ đông.