Ký ức tươi đẹp luôn là thứ chúng ta muốn đắm chìm và sống lại, nó quý giá bởi ta chẳng thể nào quay về được nữa. Ký ức về Fernando Torres cũng vậy. Những ngày mà bước chạy của anh làm sôi động cả cầu trường, đó là ký ức đẹp tươi mà những người yêu môn thể thao vua luôn muốn gìn giữ.
Ngày hôm nay, chàng trai năm ấy bước sang tuổi 37. Đã từng có những chia ly trong vụn vỡ để lại một chút rạn nứt, nhưng sau tất cả đó vẫn luôn là chàng trai mà chúng ta yêu mến.
Ngày cuối cùng của kỳ chuyển nhượng mùa đông 2011, Fernando Torres đứng nhìn trân trân tủ kính của phòng truyền thống Liverpool. Chẳng danh hiệu nào trong lịch sử Liverpool có mặt anh trong đó. Anh đã rất khao khát có được dù chỉ một chiếc cúp tại đây, nhưng không, câu chuyện cuộc sống không phải lúc nào cũng theo ý ta muốn. 3 năm rưỡi ở Liverpool, Torres như một cơn gió mát thổi từ Tây Ban Nha làm dịu mát những trái tim yêu “Lữ đoàn đỏ”. Và nguồn cảm hứng của anh đâu chỉ truyền tới những cổ động viên Liverpool.
Torres từng nói Đội trưởng Tsubasa là động lực đưa anh tới bóng đá. Cậu con út trong một gia đình ở Fuenlabrada sau đó gia nhập học viện Atletico Madrid, đảm nhận trọng trách thủ quân trẻ nhất lịch sử CLB và trở thành người hùng được ngưỡng mộ trong mắt các cổ động viên Los Rojiblancos. Rồi chàng trai ấy tới Liverpool và biến thành thần tượng toàn cầu.
Vẻ ngoài điển trai nhưng hiền lành của Torres không chỉ hạ gục bất cứ cô gái nào, nhưng anh không để điều đó làm thứ đại diện cho mình. Torres là một người hướng nội, và anh để những màn trình diễn trên sân cỏ lên tiếng. Người hâm mộ Liverpool đã may mắn được chứng kiến những năm tháng đỉnh cao nhất của Torres trong màu áo đội bóng mà họ hâm mộ.
Đó là những ngày mái tóc vàng tung bay trên cầu trường cùng những sải chân thần tốc; những ngày mà pha đỡ bóng rồi xoay người dứt điểm ghi bàn vào lưới Inter Milan hay cú đánh gót điệu nghệ cho Steven Gerrard lập công ở trận derby vùng Merseyside làm tất cả chúng ta mê mẩn.
Trước đó, ngay trong trận đầu tiên thi đấu ở Anfield, anh vượt qua Tal Ben Haim chỉ bằng một cú đẩy bóng nhẹ nhàng và dứt điểm hạ gục Petr Cech. Trên sóng truyền hình, bình luận viên của Sky Sports không giấu nổi sự phấn khích: “Bàn thắng đầu tiên ngay trong trận đầu tiên ở Anfield và ghi bàn rất phong cách. Có lẽ bạn không thể nào có sân khấu lớn hơn thế để gây ấn tượng đầu tiên”. Còn với cổ động viên Liverpool, kể từ đó họ có một nguồn cảm hứng để chờ đợi mỗi cuối tuần. Trên khắp khán đài Anfield luôn vang vọng những tiếng hát “Fernando Torres, số 9 của Liverpool”.
El Nino là một người Tây Ban Nha nhưng lối chơi của anh thực sự phù hợp với bóng đá Anh: tốc độ, quyết đoán và xử lý gọn gàng. Nhưng càng về sau, những chấn thương càng ảnh hưởng trực tiếp tới lối chơi của anh. Đầu tiên là vấn đề về gân khoeo ở mùa giải 2008/2009, sau đó là chấn thương đầu gối cần phải mổ ở cuối mùa giải 2009/2010. Chúng kìm hãm Torres lại dù anh vẫn là chân sút số một của Liverpool, đi cùng với đó là nỗi khát khao danh hiệu cháy bỏng dù những màn trình diễn của anh thì không cần phải chê trách.
Đôi khi, chúng ta hãy chậm lại một chút để xem mình cần gì trong cuộc sống này. Hẳn ai cũng muốn những nỗ lực của bản thân trong công việc được đền đáp một cách xứng đáng. Torres đã ghi nhiều bàn cho Liverpool nhưng những danh hiệu tập thể cùng “Lữ đoàn đỏ” thì luôn lảng tránh anh. Ngoài ra, những vấn đề tài chính của CLB buộc họ phải bán đi những cầu thủ tốt nhất. Lần lượt Xabi Alonso và Javier Mascherano rời đi trong 2 mùa hè. Dưới thời bộ đôi chủ tịch George Gillett và Tom Hicks, “Lữ đoàn đỏ” chìm trong mớ bòng bong.
Tôi cần những đường chuyền từ Stevie nhưng Stevie cũng cần những đường chuyền nữa, điều mà anh ấy không có được Tiền đạo người Tây Ban Nha sau này chia sẻ với nhà báo Simon Hughes.
Torres đến Chelsea ngay trong kỳ chuyển nhượng mùa đông 2011 với cái giá 50 triệu bảng như một nhát dao xuyên vào trái tim các cổ động viên Liverpool. Tuy nhiên, anh ra đi bởi đã quá mệt mỏi với quãng thời gian cuối cùng ở Anfield, khi mà đội bóng không hề có tín hiệu nào cho thấy họ muốn giữ anh ở lại với một chiến lược dài hạn và tương lai phía trước thì không rõ ràng. Liverpool của 10 năm về trước đâu phải giống như Liverpool của thì hiện tại.
El Nino năm ấy 27 tuổi và với một cầu thủ, quãng thời gian để họ chinh phục đỉnh cao không có nhiều. Điểm đến mà anh lựa chọn thật khó nuốt trôi với những cổ động viên hàng tuần vẫn hát vang tên anh trên khán đài nhưng xét một cách công bằng, Torres đã làm tất cả những gì có thể cho màu áo đỏ. Vào năm 2015, Torres chia sẻ trong cuộc phỏng vấn với The Sun rằng chính Gerrard cũng ủng hộ việc anh ra đi, dù ai cũng hiểu với tư cách thủ quân của Liverpool, Gerrard là người buồn nhất. “Ngay cả khi tôi chuẩn bị rời Liverpool, anh ấy bảo tôi ‘Hãy nghĩ cho bản thân mình. Hãy làm những gì tốt nhất cho cậu, cậu chẳng có gì phải chứng minh nữa cả’", chủ nhân bàn thắng duy nhất trong trận chung kết Euro 2008 chia sẻ.
Nhưng thật đáng tiếc, Chelsea chỉ mua được cái bóng của Torres thay vì một cầu thủ với phong độ đỉnh cao mà họ đã theo đuổi suốt gần chục năm trời. Vào mùa hè 2003, khi tỷ phú Roman Abramovich vừa mua lại Chelsea, đội bóng thành London đã trả mức giá 28 triệu bảng nhằm có được Torres từ Atletico Madrid nhưng không thành. Vài năm sau, họ quay trở lại nhưng tiếp tục không nhận được cái gật đầu của anh.
Trong sự nghiệp, Chelsea là đối thủ mà Torres sút tung lưới nhiều thứ 2 ở Premier League (5 bàn thắng, xếp sau Sunderland và West Ham). Và tính trên mọi đấu trường, The Blues là đội bóng Anh bị Torres ghi nhiều bàn nhất (7 bàn thắng). Khi bị cầu thủ nào đó làm khổ quá nhiều lần, cách tốt nhất để chấm dứt đớn đau là mua luôn người đó. Chelsea đã làm như vậy, chỉ có điều những gì đẹp đẽ và tinh túy nhất Torres đã để lại ở Merseyside. Ở Chelsea, El Nino được thỏa mãn những danh hiệu nhưng anh không phải nhân vật chính trong hành trình gặt hái những thành tích đó. Đỉnh cao của Torres đã mãi mãi dừng lại ở tuổi 27.
Giờ đây, sau khi Torres đã treo giày hơn nửa năm, chúng ta nhìn lại chặng đường quần đùi áo số của anh, liệu đó có phải một sự nghiệp thành công hay không? Câu trả lời là có, dù thật đáng tiếc là anh không thể làm nhiều hơn thế trong những năm tháng về sau. Nổi danh ở Atletico Madrid; tỏa sáng rực rỡ cùng Liverpool; trở thành nhà vô địch thế giới và châu Âu cùng đội tuyển quốc gia; giành những danh hiệu CLB mà anh hằng mong ước cùng Chelsea; trở lại mái nhà xưa Atletico với vị thế huyền thoại và cuối cùng anh dừng bước trong êm đẹp ở Nhật Bản.
Chung kết Europa League 2018, khi trận đấu chỉ còn 1 phút nữa sẽ khép lại và Atletico Madrid đã dẫn Marseille 3-0, Antoine Griezmann đã chạy đến chỗ trợ lý German Burgos để nói hãy đưa Torres vào sân. Tất cả đồng đội đều muốn El Nino góp mặt ở trận đấu quan trọng này. Vài phút sau, anh cùng đội trưởng Gabi nâng cao chiếc cúp bạc danh giá. Đây là danh hiệu cao quý nhất mà Torres giành được cùng Los Rojiblancos. 16 năm trước, đó chỉ là danh hiệu vô địch giải hạng Hai.
Một tuần sau đêm vinh quang ở Lyon, Torres đeo băng đội trưởng bước ra sân ở trận đấu cuối cùng trong màu áo Atletico Madrid. Ngày hôm đó, anh ghi cả 2 bàn thắng của Atletico trong trận đấu. Khi tiếng còi chung cuộc vang lên, các cầu thủ Eibar dành những chàng pháo tay cho anh còn các đồng đội xếp thành 2 hàng để vinh danh Torres. Giọng nghẹn lại, Torres nói những lời từ biệt. Giọt nước mắt đã rơi trên khóe mắt của anh, của người vợ và các cổ động viên Atletico Madrid có mặt trên sân Wanda Metropolitano. Những đứa con của Torres có mặt trong buổi tối hôm đó, sau này khi xem những video về ngày chia tay ấy, chắc hẳn chúng sẽ hiểu mình đang có một người cha vĩ đại được tất cả mọi người thương yêu như thế nào.
Sau tất cả, Torres là một thần tượng tuyệt vời của thế hệ xem bóng đá khoảng hơn 1 thập niên trước. Không chiêu trò, không bê bối, một cầu thủ đẹp từ ngoại hình tới những phẩm chất chuyên môn. Tiền vệ Gabi từng chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn: “Cậu ấy từng hỏi tôi cậu ấy đã làm gì để xứng đáng khi quay trở lại Atletico. Tôi hỏi lại cậu ấy là chúng tôi đã làm gì để xứng đáng có cậu là người đại diện vĩ đại nhất của Atletico trên khắp thế giới”.
Câu nói của Gabi đã nói thay cho tất cả chúng ta và không chỉ riêng với người hâm mộ Atletico Madrid.
Sự sa sút trầm trọng của Manchester City là câu chuyện tâm điểm của nửa đầu mùa giải, trong khi đó Liverpool, Chelsea và Arsenal đều đang hy vọng rằng họ sẽ trở thành câu chuyện chính của giai đoạn nửa cuối mùa bằng cách giành chức vô địch. Nhưng còn 2 đội bóng đang chen chân vào giữa những ông lớn đó thì sao?
Đánh bại đối thủ cùng thành phố trong trận derby Manchester, thầy trò Ruben Amorim đã giành được rất nhiều lời ca tụng. Chiến thắng này có ý nghĩa hơn một trận thắng thông thường, vì nó có thể mở ra một kỷ nguyên mới ở nửa đỏ thành Manchester.
Đứng thứ hai trên bảng xếp hạng, đứng đầu về thành tích ghi bàn, và tuần nào cũng thi đấu với sự tự tin rõ rệt. Không có gì lạ khi giờ đây Chelsea đang được xem là một ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch Premier League 2024/25.