Ở mỗi CLB, những đội ngũ chuyên trách để phục vụ các cầu thủ là vẫn có đủ. Nhưng tại sao, các cầu thủ vẫn thường có một đội ngũ HLV cá nhân để phục vụ cho riêng họ?
Tháng 7 năm 2023, Instagram tràn ngập hình ảnh Jordan Henderson cởi trần và thực hiện những cú đấm vào bao cát. Cơ bắp anh căng lên, người ướt đẫm mồ hôi kèm theo một gương mặt nhăn lại vì những nỗ lực cực độ. Dòng chú thích đi kèm là: “Tập luyện tại trại hè”.
Vào thời điểm đó, người ta cho rằng cựu đội trưởng của Liverpool đang muốn gửi một thông điệp tới HLV Jurgen Klopp, rằng anh đã sẵn sàng chiến đấu cho vị trí của mình trong đội hình đá chính. Bản thân anh sẵn sàng nỗ lực để cạnh tranh với nhà vô địch World Cup 2022 - Alexis Mac Allister và tiền vệ đầy triển vọng người Hungary - Dominik Szoboszlai (cả hai cầu thủ này đã được bổ sung vào hàng tiền vệ của câu lạc bộ vào mùa hè năm đó.
Tuy nhiên, mọi chuyện không diễn ra theo kịch bản bên trên. Henderson đã kết thúc mùa hè bằng việc ký hợp đồng với câu lạc bộ Al Ettifaq của giải Saudi Pro League vào cuối tháng 7. Lúc này, việc tập luyện chăm chỉ trong mùa hè của Henderson đã trở thành một thông điệp là: anh vẫn duy trì thể trạng đỉnh cao bất chấp việc chuyển sang một môi trường thi đấu có mức độ cạnh tranh thấp hơn.
Mặc dù việc tập luyện ngoài giờ của Henderson có thể thu hút nhiều sự chú ý hơn so với các đồng nghiệp, nhưng cựu cầu thủ Liverpool không phải là trường hợp duy nhất tận dụng kỳ nghỉ để cải thiện vấn đề thể lực. Trong mùa hè, rất khó để không bắt gặp những bài đăng trên mạng xã hội về các cầu thủ vã mồ hôi khi tập luyện tại Dubai, Tây Ban Nha hoặc Bồ Đào Nha cùng các huấn luyện viên cá nhân. Nó giống như một cách truyền tải thông điệp đến người hâm mộ và giới chuyên môn rằng họ đang nỗ lực chuẩn bị cho mùa giải mới.
Việc các cầu thủ tập luyện riêng ngoài giờ hoặc trong kỳ nghỉ mang lại một nguồn lợi ích cho cả CLB và cầu thủ: tất cả các bên đều mong muốn cầu thủ sẽ có thể trạng tốt nhất khi bước vào giai đoạn tập huấn trước mùa giải. Tuy nhiên, điều khó hiểu hơn là tại sao các cầu thủ ở các giải đấu hàng đầu tại Anh, Tây Ban Nha và Đức lại tự bỏ tiền ra thuê huấn luyện viên riêng hoặc chuyên gia thể lực để tổ chức các buổi tập luyện cá nhân, diễn ra song song với các buổi tập chính thức của câu lạc bộ trong thời gian giải đấu vẫn đang diễn ra. Với chuyên môn và cơ sở vật chất mà họ có tại câu lạc bộ, tại sao họ vẫn cảm thấy điều này là cần thiết? Và liệu các câu lạc bộ có chấp nhận việc họ tự ý làm như vậy hay không?
Chuyên gia về hiệu suất John Phillips là người có kinh nghiệm từ cả hai phía khi ông đã có 21 năm làm việc tại các câu lạc bộ ở Premier League, Championship và các đội tại Thụy Điển, Dubai, Nga và Trung Quốc, cũng như một năm tham gia K3 Performance - một công ty cung cấp dịch vụ huấn luyện thể lực và kỹ thuật cho các cầu thủ chuyên nghiệp, học viện bóng đá trong các kỳ nghỉ.
“Tôi đã thấy việc này hoạt động tốt. Nhưng tôi cũng đã thấy những trường hợp thuê HLV cá nhân gây hại nghiêm trọng cho cầu thủ và CLB. Các HLV này nhiều khi sẽ can thiệp vào chức năng của câu lạc bộ. Họ hoàn toàn không nắm rõ hoặc không quan tâm đến những gì cầu thủ đã làm trên sân vào ngày hôm tập luyện, hôm trước hay những gì được lên kế hoạch cho ngày tiếp theo. Việc các cầu thủ tự thuê huấn luyện viên riêng, nếu không phối hợp chặt chẽ với kế hoạch tập luyện của câu lạc bộ, có thể gây ảnh hưởng tiêu cực đến quá trình chuẩn bị hiệu suất thi đấu của họ." - Phillips nói với The Athletic về việc các cầu thủ sử dụng huấn luyện viên cá nhân trong mùa giải.
Khi làm việc tại bóng đá Anh (5 năm ở Southampton và gần 7 năm tại Queens Park Rangers), Phillips ngày càng nhận thấy nhiều cầu thủ có xu hướng làm việc nhiều hơn với các huấn luyện viên bên ngoài. Tuy nhiên chất lượng từ các chuyên gia bên ngoài “không phải lúc nào cũng thực hiện những điều phù hợp và vấn đề này ngày càng trở nên nghiêm trọng qua từng năm”.
Việc các cầu thủ tự thiết lập các nhóm HLV cá nhân để hỗ trợ riêng cho họ (có thể bao gồm chuyên gia dinh dưỡng cá nhân đến chuyên gia phân tích, huấn luyện viên kỹ thuật và huấn luyện viên thể lực) đã trở nên phổ biến đến mức những người đại diện cầu thủ giờ đây phải có trách nhiệm cung cấp dịch vụ đó hoặc có các mối quan hệ phù hợp để giúp cầu thủ thiết lập nên một tổ HLV cá nhân phục vụ cho cầu thủ. - theo lời của người đại diện cầu thủ Matt Kleinman.
“Điều này cực kỳ phổ biến ở những giải đấu cấp độ cao nhất hiện nay,” Kleinman nói. “Nếu bạn nhìn vào triết lý cũ của Dave Brailsford (giám đốc thể thao của INEOS, đồng sở hữu Manchester United) về việc tìm kiếm những lợi thế nhỏ từ triết lý 1%, thì đó chính là nơi bắt nguồn việc các cầu thủ tự lập các đội ngũ huấn luyện cho cá nhân mình: triết lý này sẽ chỉ cho các cầu thủ thấy rằng họ có thể giành được lợi thế so với người khác bằng cách tối ưu hóa từng chi tiết nhỏ trong quá trình tập luyện và thi đấu. Sau đó, bạn nhìn vào một người như Cristiano Ronaldo thì sẽ thấy rất nhiều cầu thủ đã noi gương anh ấy về cách làm việc chăm chỉ và luyện tập thêm để tạo ra những sự khác biệt khi thi đấu.”
Chuẩn mực về tập luyện của Ronaldo là điều mà mọi cầu thủ đều muốn hướng tới
|
"Nếu đôi bên hoạt động cùng nhau tốt thì ổn, nhưng không thì sẽ rất nhiều vấn đề..."
Bất kỳ cầu thủ nào cũng đều muốn mình có được sự cải thiện nhỏ nhoi đó để vượt lên đối thủ. Tuy nhiên, những cải thiện "nhỏ" đó đôi khi có thể trái ngược với mong muốn của câu lạc bộ. “Đôi khi, cầu thủ nói với câu lạc bộ rằng họ muốn tập thêm sau buổi tập nhưng bị câu lạc bộ từ chối vì họ đang trực tiếp theo dõi khối lượng tập luyện của cầu thủ và không muốn họ phải hoạt động thêm. Đó là điều dễ hiểu khi nhìn ở góc độ của CLB, đặc biệt khi lịch thi đấu dày đặc với các trận đấu diễn ra liên tục. Nhưng đó là một tình huống khó xử: bạn vừa không muốn họ bị chấn thương, nhưng bạn cũng không muốn ngăn cản họ có động lực, tập trung và nỗ lực hết mình để trở nên tốt hơn.” - Kleinman chia sẻ.
“Tôi có hai cầu thủ kiên quyết rằng họ phải gặp huấn luyện viên S&C (strength and conditioning: huấn luyện về sức mạnh và thể lực) mỗi tuần. Họ phải làm việc với huấn luyện viên kỹ thuật và chuyên viên phân tích dữ liệu mỗi tuần. Đây là điều giúp họ giữ vững tinh thần và cho họ niềm tin rằng họ đang làm mọi thứ đúng đắn để trở thành phiên bản tốt nhất của bản thân vào ngày thi đấu. Nhưng nếu họ làm sai, rõ ràng sẽ có những hậu quả.”
Trong buổi họp báo trước trận đấu giữa Crystal Palace và Fulham vào tháng 11, huấn luyện viên trưởng Oliver Glasner đã được hỏi về vấn đề này và nói: “Trong thời đại hiện nay, hầu hết các cầu thủ của chúng tôi đều có huấn luyện viên riêng, chuyên viên vật lý trị liệu riêng. Xét về góc độ nào đó, chúng tôi đánh giá cao những cầu thủ chuyên nghiệp quan tâm đến cơ thể của họ. Nhưng đây là một thách thức mà mọi câu lạc bộ đều gặp phải khi cố gắng tìm cách phối hợp ăn ý giữa đôi bên".
“Bộ phận thể lực và các bác sĩ của chúng tôi luôn giữ liên lạc với các huấn luyện viên riêng của cầu thủ. Và điều rõ ràng là nếu ai đó muốn tập luyện thêm gì đó, chúng tôi phải là bên nhận được thông tin đầu tiên.”
“Có rất nhiều cầu thủ đang thuê HLV riêng và các chuyên gia cá nhân” - một cựu trưởng bộ phận vật lý trị liệu của một câu lạc bộ Premier League giấu tên chia sẻ. “Nhưng theo ý kiến của tôi, điều này chỉ làm tăng thêm nguy cơ chấn thương của họ. Công việc này giúp những HLV cá nhân kiếm tiền và họ sẽ tận dụng những cầu thủ muốn tập luyện chăm chỉ hơn để tìm kiếm các cơ hội hợp tác. Nếu họ phối hợp và làm việc ăn ý với phía CLB thì rất tốt, nhưng nếu họ không có sự kết nối với câu lạc bộ, việc thuê HLV cá nhân chỉ gây ra thêm vấn đề.”
Trưởng bộ phận y tế của Portsmouth - Steve Hard đã từng gặp phải tình huống này từ góc độ y tế. Các cầu thủ đôi khi có riêng cho mình chuyên viên vật lý trị liệu và huấn luyện viên thể lực cá nhân. Rõ ràng ông hiểu được lý do vì sao cầu thủ muốn làm việc với đội ngũ riêng, nhưng việc kết nối giữa câu lạc bộ và những HLV cá nhân của cầu thủ lại là một thách thức không nhỏ.
Khi trả lời phỏng vấn The Athletic trong một bài báo trước đây, Hard nói: “Nếu cầu thủ muốn làm việc với những người họ đã quen trước khi gia nhập câu lạc bộ, điều bạn cần là có sự kết nối nhất định giữa câu lạc bộ và những HLV cá nhân đó. Dù là về thể lực hay vấn đề y tế, tất cả đều có phải những thông báo chính xác để phía CLB biết rõ cầu thủ đã làm những gì… Nó không phải kiểu đưa ra mệnh lệnh và bắt các HLV cá nhân phải làm thế, nhưng chúng tôi muốn biết điều gì đang diễn ra vì rất nhiều thứ các cầu thủ làm có thể ảnh hưởng đến kế hoạch của họ vào ngày hôm sau.”
Steve Hard - người từng có 15 năm làm trưởng bộ phận vật lý trị liệu tại Bournemouth cho biết kiểm soát chất lượng cũng là một vấn đề. Trong khi một số huấn luyện viên rất phù hợp, thì một số khác lại không.
“Có những người thật sự rất phiền phức. Khi bạn nói chuyện với các câu lạc bộ khác và nhắc đến tên một số người thì các CLB đều trả lời rằng họ gặp phải những vấn đề tương tự. Đây là câu chuyện hết sức bình thường và không thể tránh khỏi.”
Cựu hậu vệ cánh của Leicester City - Danny Simpson, cho biết anh đã từng sử dụng huấn luyện viên cá nhân trong thời gian nghỉ giữa mùa giải hoặc khi không có hợp đồng với CLB . Tuy nhiên anh sẽ thuê những HLV cá nhân khi đang trong mùa giải thi đấu. “Tôi chưa bao giờ thực sự chắc chắn về việc đó (thuê HLV cá nhân) bởi vì tôi đã phải tập luyện mỗi ngày rồi.” - anh chia sẻ với The Athletic.
“Nếu tôi là huấn luyện viên, tôi sẽ muốn các cầu thủ chỉ tập luyện tại sân tập của câu lạc bộ để tôi có thể kiểm soát những gì họ làm. Nếu một cầu thủ đi tập riêng ở đâu đó một giờ đồng hồ mà không nói gì với bạn, rồi hôm sau đến sân tập trong tình trạng mệt mỏi, HLV có thể nghĩ rằng cậu ta thức cả đêm để chơi PlayStation. Nhưng trên thực tế không có buổi chơi điện tử nào cả vì sự thật là cầu thủ đã đi tập luyện thêm. Vì vậy, việc kết nối giữa CLB, cầu thủ và HLV cá nhân là rất quan trọng.”
Danny Simpson trong màu áo của Leicester City
|
Tuy nhiên, đôi khi cầu thủ không muốn tiết lộ các buổi tập thêm vì có nguy cơ xảy ra rủi ro. Khi một cầu thủ bị chấn thương trong quá trình tập luyện tại câu lạc bộ, họ sẽ được điều trị đầy đủ bất cứ khi nào cần và câu lạc bộ vẫn trả lương cho họ khi họ không thể thi đấu. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu cầu thủ bị chấn thương khi tập với huấn luyện viên riêng? Khi đó, câu lạc bộ sẽ mất đi sự phục vụ của cầu thủ và có lý do để đổ lỗi cho người khác.
“Với tư cách là huấn luyện viên riêng, bạn luôn là mục tiêu dễ bị đổ lỗi vì câu lạc bộ sẽ luôn nói rằng: ‘Chấn thương của cậu ấy không phải do chúng tôi, mà là do họ (các HLV cá nhân)’,” Chuyên gia về hiệu suất John Phillips chia sẻ. “Ngay cả khi bạn có mối quan hệ tốt với câu lạc bộ, mọi thứ vẫn tốt đẹp cho đến khi có chuyện gì đó không hay xảy ra, và rồi họ sẽ hỏi: ‘Anh đã làm gì với cầu thủ của chúng tôi vậy?’ Và bạn cũng không thể chứng minh được ai đúng ai sai trong câu chuyện này. Làm HLV cá nhân thực sự là một công việc đầy rủi ro.”
Rủi ro tài chính từ việc này là rất lớn. Hầu hết các huấn luyện viên riêng đều có bảo hiểm trách nhiệm công cộng - loại bảo hiểm này sẽ chi trả nếu khách hàng bị chấn thương (hoặc cáo buộc bị chấn thương) khi họ đang giám sát quá trình tập luyện. Nhưng khả năng số tiền bảo hiểm đó (Phillips ước tính ít nhất là 500.000 bảng Anh) đủ để bù đắp chi phí cho một cầu thủ chơi bóng ở đẳng cấp cao bị chấn thương và phải nghỉ thi đấu hai tháng là rất thấp hoặc gần như không thể.
“Đây là một vấn đề đang âm ỉ và tôi nghĩ đến một lúc nào đó nó sẽ bùng nổ,” Phillips nói. “Sẽ có một vụ kiện lớn và có thể sau đó chỉ còn một số ít người dám tiếp tục công việc này. Nhưng về sau, họ sẽ phải chuẩn bị kỹ lưỡng hơn trước khi nhận hợp tác với bất kỳ ai.”
Một đội ngũ để làm HLV cá nhân cho cầu thủ sẽ thực hiện và vận hành thế nào?
Tiến sĩ Ben Rosenblatt từng là HLV trưởng về hiệu suất thể chất của đội tuyển nam thuộc Liên đoàn bóng đá Anh (FA) từ năm 2016 đến 2023, trước khi thành lập 292 Performance - công ty cung cấp một dịch vụ toàn diện và chuyên biệt cho các vận động viên đỉnh cao (hay những người có thành tích xuất sắc trong lĩnh vực của họ) bao gồm các huấn luyện viên thể chất, chuyên gia dinh dưỡng, nhà tâm lý học và nhà khoa học dữ liệu. Khoảng 50% khách hàng của họ là các cầu thủ bóng đá hàng đầu đang thi đấu tại Bundesliga, Serie A, Premier League, Scottish Premier League và Championship. Những cầu thủ mà họ từng làm việc cùng bao gồm Raheem Sterling, Danny Ings, Rico Henry và Kalvin Phillips.
Tiến sĩ Ben Rosenblatt |
Rosenblatt đã quyết định thành lập công ty sau khi nhận thấy rằng các câu lạc bộ và cơ quan quản lý quốc gia (NGBs) ngày càng cảm thấy bất mãn vì không thể kiểm soát và đảm bảo chất lượng khi các cầu thủ cố gắng tìm kiếm sự hỗ trợ từ bên ngoài.
“Tôi cũng cảm thấy rằng nhiều HLV bên ngoài làm việc chủ yếu để tự quảng bá bản thân hơn là thực sự hỗ trợ nhu cầu của các cầu thủ,” ông chia sẻ với The Athletic. “Tôi muốn thành lập một công ty thực sự hỗ trợ cầu thủ về lâu dài bằng cách làm việc chặt chẽ với tất cả những người tham gia vào sự phát triển của họ từ đại diện, đội ngũ quản lý, câu lạc bộ cho đến các cơ quan quản lý quốc gia. Đồng thời, chúng tôi cũng muốn áp dụng một cách tiếp cận toàn diện hơn trong việc phát triển dài hạn của họ.”
Vì phần lớn công việc của 292 Performance là hỗ trợ dài hạn, nên họ sẽ đồng hành và làm việc với các cầu thủ trong suốt một mùa giải. Tuy nhiên, câu hỏi được đặt ra là: liệu giữa mùa giải, khi các cầu thủ phải thi đấu liên tục với lịch trình dày đặc, thực sự có thể làm thêm được gì để cải thiện và hỗ trợ cho họ hay không?
“Thực tế, lịch trình thi đấu dày đặc có thể đúng với trường hợp của những cầu thủ như Jude Bellingham hay Declan Rice, hoặc có lẽ là 10 hoặc 15 cầu thủ có trọng trách chính trong đội thôi. Nhưng phần còn lại đang thực sự phải chiến đấu nhằm giành suất vào đội hoặc vào đội hình xuất phát. Một số người chỉ thi đấu mỗi tuần một lần. Một số khác thậm chí bị loại hoàn toàn khỏi danh sách thi đấu. Họ là những cầu thủ có giá trị lớn với câu lạc bộ về mặt định giá cá nhân nhưng không được huấn luyện viên trọng dụng. Hoặc trường hợp khác nữa là họ đang tìm cách chuyển đến đội khác vì không còn được ưu ái ở đội bóng hiện tại.
Hoặc có những cầu thủ ra sân rất thường xuyên nhưng lại không có bất kỳ sự chuẩn bị thể chất nào giữa các trận đấu vì phương pháp huấn luyện của huấn luyện viên. Họ muốn duy trì sự dẻo dai và ổn định vì đó là điều họ đã quen làm từ trước. Nhưng mọi việc đều phải dựa trên từng trường hợp cụ thể. Nếu một cầu thủ ra sân 90 phút hai hoặc ba lần một tuần, bạn không thể thêm gì nhiều vào lịch trình của họ ngoài việc hỗ trợ cầu thủ phục hồi thể lực.”
Sau khi bắt đầu hợp tác, 292 Performance duy trì sự phối hợp chặt chẽ với các câu lạc bộ của cầu thủ bằng cách tổ chức các cuộc họp định kỳ ít nhất mỗi tháng một lần để chia sẻ thông tin và những hiểu biết liên quan đến tình trạng, quá trình tập luyện, và phát triển của cầu thủ. Mục tiêu chính là đảm bảo sự minh bạch và nhất quán giữa các bên, đồng thời tránh việc vượt quá vai trò của mình.
“Chúng tôi sẽ thu thập và lưu trữ dữ liệu của cầu thủ, nhưng chúng tôi không bao giờ bảo cầu thủ rằng ngày mai họ phải nghỉ ngơi hoặc họ cần tập thêm,” Rosenblatt nói. “Việc chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo là trách nhiệm của câu lạc bộ, còn trách nhiệm của chúng tôi là chăm sóc cầu thủ về lâu dài.”
Sự kiên quyết và thẳng thắn của Rosenblatt trong việc phối hợp hài hòa với các câu lạc bộ khiến ông từ chối không ít hợp đồng khi cầu thủ yêu cầu làm việc với 292 mà không có sự kết nối và trao đổi với câu lạc bộ. “Nếu không có sự trao đổi, mọi thứ thường sẽ đổ bể và không thể làm việc lâu dài. Điều đó sẽ không phải kết thúc tốt đẹp cho bất kỳ ai, đặc biệt là cầu thủ.”
Rosenblatt muốn tạo ra một tiêu chuẩn mới cho dịch vụ huấn luyện và hỗ trợ tư nhân dành cho các vận động viên đẳng cấp cao, nhằm chuyên nghiệp hóa lĩnh vực này và đảm bảo chất lượng dịch vụ cung cấp cho các cầu thủ. Tuy nhiên, ông cũng thừa nhận một hạn chế thực tế: công ty của ông không thể đảm bảo mức độ bảo hiểm tương đương với các câu lạc bộ lớn như Premier League.
“Việc đó đòi hỏi một số tiền khổng lồ,” ông giải thích và cho biết họ giảm thiểu rủi ro bằng cách làm việc theo một phương pháp rõ ràng: ký hợp đồng với các vận động viên và phối hợp với mọi bên liên quan để lưu giữ hồ sơ chi tiết.
“Khi hợp đồng được ký rõ ràng, sẽ không bao giờ có tình huống mà một vận động viên hay đội bóng có thể nói: ‘Anh phải chịu trách nhiệm về việc X, Y và Z’. Chúng tôi lưu giữ hồ sơ chi tiết về mọi hoạt động đã diễn ra, bao gồm lý do vì sao thực hiện mỗi hành động, tất cả các quyết định đã được đưa ra, và cách mà những quyết định đó được truyền đạt đến từng bên liên quan. Điều này giúp đảm bảo rằng toàn bộ quá trình luôn rõ ràng, có thể giải thích được, và mọi người đều nắm được thông tin đầy đủ."
Câu hỏi chính đằng sau tất cả những điều này là: Tại sao các cầu thủ lại vẫn chọn làm như vậy?
Theo những người mà The Athletic đã phỏng vấn, có nhiều lý do khác nhau được đưa ra. Simpson cho rằng cầu thủ tìm đến huấn luyện viên riêng có thể đơn giản xuất phát từ nhu cầu thay đổi không gian và môi trường tập luyện. Họ cần “thoát khỏi sân tập” quen thuộc của câu lạc bộ để làm điều gì đó mới mẻ hơn. Khi cầu thủ phải ở sân tập với đồng đội mỗi ngày, điều đó có thể trở thành một vấn đề về tinh thần, khiến họ cảm thấy nhàm chán hoặc muốn có không gian riêng để tập trung phát triển cá nhân.
Kleinman cho rằng ngoài mong muốn noi gương những cầu thủ như Cristiano Ronaldo, có một sự thiếu hụt trong việc chăm sóc và phát triển cá nhân khi cầu thủ chuyển từ cấp độ học viện lên đội một.
“Trong suốt thời gian đào tạo ở các trung tâm huấn luyện đội trẻ, họ có thể tập luyện 5-6 giờ mỗi ngày. Nhưng khi lên đội một, dường như họ chỉ còn tập 2 giờ mỗi ngày. Gần như không có sự tập trung vào cải thiện cá nhân, vào sự phát triển và kỹ năng kỹ thuật của họ.”
Điều này cũng được nhấn mạnh bởi huấn luyện viên cá nhân Nathan Palmer — anh họ của Cole Palmer, người đã giúp đỡ Cole phát triển từ hồi 15 tuổi. Trong một cuộc phỏng vấn với Sports Gazette, anh nói: “Trong môi trường câu lạc bộ, trọng tâm là cả đội chứ không chỉ một cá nhân. Vì vậy, nếu bạn có sự tập trung vào bản thân thay vì cả đội, bạn sẽ nhận được nhiều lợi ích hơn từ việc tập luyện một kèm một so với việc tập luyện chung với cả đội hình.”
Trong một đoạn video trên Instagram của Nathan vào năm ngoái, Cole Palmer chia sẻ rằng việc tập luyện với Nathan đã giúp cầu thủ này “cải thiện rất nhiều khía cạnh trên sân mà mọi người không thấy. Ví dụ như sức mạnh phần cơ trung tâm và sức mạnh tổng thể. Dù chỉ vài buổi mỗi tuần, bạn vẫn có thể thấy rõ lợi ích. Lời khuyên của tôi cho các cầu thủ trẻ đang cố gắng trở thành vận động viên chuyên nghiệp là: Bạn có thể không thấy lợi ích ngay lập tức, nhưng tôi nghĩ việc tập luyện trong phòng gym và rèn luyện ngoài sân cỏ là điều rất quan trọng để thi đấu tốt hơn trên sân.”
Trọng tâm chính trong việc tập luyện cá nhân là sự tự hoàn thiện bản thân. Và các huấn luyện viên cá nhân cũng đang tận dụng các nền tảng truyền thông xã hội như Instagram để truyền tải một thông điệp mạnh mẽ rằng: nếu cầu thủ muốn tối đa hóa thành công trong sự nghiệp ngắn ngủi của mình, họ cần phải đầu tư vào chính bản thân mình.
Mặc dù có rất nhiều phân tích video và dữ liệu được sử dụng trong các buổi trao đổi với cầu thủ, nhưng những điểm mà cầu thủ được khuyến nghị cải thiện thường ít khi được áp dụng thực tế vào các buổi tập cá nhân tại câu lạc bộ. Vì vậy, các cầu thủ này cảm thấy họ cần phải tập thêm để có được lợi thế cạnh tranh, nhằm cải thiện các chỉ số thi đấu của mình.
Một cầu thủ hiện đang thi đấu tại Premier League mà Rosenblatt đang làm việc cùng - một người đã có hơn 200 lần ra sân và 50 bàn thắng (292 không chia sẻ tên hoặc hình ảnh của các cầu thủ họ làm việc cùng nếu không được phép và vì mục đích cụ thể), cho biết khi sự nghiệp tiến xa hơn, anh nhận ra rằng mình cần “làm điều gì đó khác biệt hơn” nếu muốn tiếp tục chơi bóng ở đẳng cấp cao càng lâu càng tốt.
“Những yêu cầu về thể chất trong bóng đá bắt đầu đè nặng lên bạn, đặc biệt là khi bạn đã gặp vài chấn thương,” cầu thủ giấu tên chia sẻ. “Tôi biết mình cần chăm sóc cơ thể tốt hơn và quản lý việc tập luyện của mình. Đó là lúc tôi quyết định làm việc với Ben và đội ngũ 292.”
Vậy tại sao một cầu thủ lại cảm thấy cần phải “làm điều gì đó khác biệt” so với cách mà câu lạc bộ đang thực hiện? Liệu có phải do họ không tin tưởng hoặc ít nhất là không còn đủ niềm tin vào đội ngũ của câu lạc bộ?
Một cựu trưởng bộ phận vật lý trị liệu mà The Athletic phỏng vấn cho rằng đơn giản chỉ là vì một số cầu thủ cảm thấy họ không được thúc đẩy đủ mạnh ở CLB. “Nếu các bài tập cá nhân mà họ được giao không đáp ứng được kỳ vọng của họ như trước đây, các cầu thủ sẽ tự thêm vào những thứ họ cảm thấy mình cần,” ông nói. “Chính vì vậy, vấn đề thường không nằm ở sự tin tưởng, mà chỉ đơn giản là do họ cảm thấy mình có thể làm được nhiều hơn hoặc muốn tập trung cải thiện một số vấn đề nhất định, chẳng hạn như sức mạnh của họ.”
Một số người khác cho rằng sự tin tưởng là một yếu tố quan trọng. Kleinman cho biết trong bóng đá, các câu lạc bộ thường có xu hướng trả lương thấp cho đội ngũ hậu cần của mình, vì họ biết rằng sẽ luôn có nhân lực để đảm nhận công việc đó bất cứ lúc nào.
“Những người giỏi nhất thường không làm việc cho các câu lạc bộ bóng đá vì họ không được trả lương tương xứng như khi họ làm việc tư nhân. Các CLB thường trả lương thấp cho các huấn luyện viên, nhân viên y tế và đội ngũ S&C (đội ngũ đảm bảo về sức mạnh và thể lực của cầu thủ) vì họ cảm thấy những người này có rất nhiều trong xã hội hiện nay. Ai cũng muốn được tham gia vào nền công nghiệp bóng đá, nên việc đội bóng thuê những đội ngũ hậu cần sẽ giống như việc họ trao đi một đặc ân, chứ không phải điều ngược lại. Cuối cùng, những người giỏi nhất sẽ cảm thấy chán nản với cách đối xử đó và chọn ra làm tư nhân.”
Điều này là một thực tế mà Chuyên gia về hiệu suất John Phillips cũng nhìn nhận là có phần đúng.
“Mọi người giờ đây rất khao khát được tham gia vào bóng đá, đặc biệt là bóng đá Anh. Sự khát khao đó lớn đến mức họ sẵn sàng làm rất nhiều việc với mức lương thấp. Ai cũng có đủ loại bằng cấp, nhưng điều mà nhiều người thiếu chính là kinh nghiệm thực tế. Có rất nhiều trường hợp người ta giao trách nhiệm quản lý cầu thủ - vốn là tài sản có giá trị lớn của CLB cho những người có thể chưa đủ kinh nghiệm để cải thiện hiệu suất hoặc phản bác những phương pháp không phù hợp khi cần thiết."
“Tôi không biết có bao nhiêu ngành nghề mà người nhận lương 25.000 bảng/năm lại phải giám sát một cầu thủ trị giá khoảng 20-30 triệu bảng. Trên thực tế, con số đó thậm chí còn chẳng phải để đề cập tới một cầu thủ tầm cỡ hay nổi tiếng trong thời kỳ bóng đá ngày nay.”
Theo Rosenblatt, một trong những lý do chính khiến cầu thủ tìm đến các huấn luyện viên riêng là vì họ đang tìm kiếm sự nhất quán và tính ổn định trong một ngành công nghiệp vốn có rất ít điều đó.
“Cầu thủ có thể có sự nghiệp kéo dài từ 10 đến 20 năm nên trong quá trình thi đấu của mình họ đâu biết được mình sẽ gặp bao nhiêu huấn luyện viên, huấn luyện viên thể lực và nhân viên y tế? Nhưng cá nhân họ biết điều gì hiệu quả với với chính mình. Chính vì vậy họ muốn có sự nhất quán trong việc duy trì hiệu suất cá nhân bằng các HLV cá nhân. Các cầu thủ đang suy nghĩ và hành động dựa trên lợi ích cá nhân - điều này tức là họ tập trung vào việc phát triển bản thân một cách tối đa, không chỉ vì chính họ mà còn vì mục tiêu cống hiến tốt hơn cho câu lạc bộ."
“Bên cạnh đó, đôi khi cũng xảy ra sự đổ vỡ niềm tin hoặc xung đột cá tính giữa cầu thủ và CLB - điều cũng giống như trong bất kỳ lĩnh vực nào của cuộc sống. Lý do này cũng sẽ là nguồn cơn để thúc đẩy cầu thủ đi tìm sự hỗ trợ từ một đội ngũ khác ngoài CLB."
Khi chuyên gia John Phillips còn làm việc tại câu lạc bộ, ông từng có nhiều cuộc trao đổi với các giám đốc thể thao về việc liệu cầu thủ có được phép làm việc với huấn luyện viên riêng hay không. Nhưng rốt cuộc, hợp đồng cầu thủ thường cấm họ làm những việc như... trượt tuyết hoặc đi xe máy để tránh chấn thương. Nhưng Phillips cho biết các giám đốc thể thao thường không nhìn thấy khía cạnh tiêu cực của việc thuê huấn luyện viên cá nhân. Phía CLB chỉ nghĩ đơn giản rằng cầu thủ đang làm điều đó để cải thiện cá nhân: “Họ chỉ nghĩ đơn giản rằng cầu thủ đang tập luyện thêm và có chuyện gì sai với việc mục đích đó đâu?’.”
Nhưng giờ đây, Phillips đã cảm nhận được có một sự thay đổi nào đó. “Một số câu lạc bộ hiện đang cố gắng nói rằng, ‘Chúng tôi biết các bạn sẽ làm điều đó, nhưng nếu có thuê HLV cá nhân thì hãy sử dụng một trong 2-3 chuyên gia mà chúng tôi biết và có sự tin tưởng’. Việc cầu thủ làm việc với huấn luyện viên cá nhân là điều khó tránh khỏi, và nếu các câu lạc bộ muốn kiểm soát hoặc hạn chế điều này, thì họ cần phải đưa ra các điều khoản cụ thể trong hợp đồng.
“Điều tôi lo ngại là các cầu thủ không có đủ thời gian để nghỉ ngơi. Chúng ta đã có đầy đủ công nghệ, sân bãi tốt hơn, trang thiết bị tốt hơn, giày thi đấu tốt hơn, kiến thức phục hồi và y tế tiên tiến hơn bao giờ hết, vậy mà số ca chấn thương vẫn gia tăng. Đúng là chúng ta phải chơi nhiều trận hơn, nhưng liệu họ có đang phải hoạt động quá sức không? Ở một số khía cạnh nào đó, có lẽ điều đó là đúng.”
Đối với Steve Hard của Portsmouth, rõ ràng việc các cầu thủ tự tập hợp đội ngũ hỗ trợ riêng là điều sẽ còn tiếp diễn. Nhưng điều quan trọng là giữa cầu thủ và CLB phải “đảm bảo tất cả mọi người cùng phối hợp và làm việc cùng một hướng”.
Steve Hard nói: “Điều đó có thể hiệu quả, nhưng cũng có thể gây ra khó khăn. Nhưng tôi nghĩ đó là xu hướng hiện tại. Câu lạc bộ có đội ngũ của họ, và cầu thủ cũng có đội ngũ riêng của mình. Nó có thể là điều tốt hoặc xấu. Giống như bất cứ điều gì, kết quả phụ thuộc vào cách bạn xử lý. Bạn có thể làm cho mọi việc dễ dàng hoặc khó khăn tuỳ theo cách bạn chọn lựa.”
Nguồn: Why are Premier League footballers hiring private fitness coaches – and is it a problem? - Sarah Shephard (NY Times)