Nếu tân HLV Bilbao, Mane, có một điều gì đó để nuối tiếc sau trận cầu này, thì đó là việc lực lượng trong tay ông không đủ mạnh để biến những nỗ lực của đội chủ sân Bernabeu trở thành quá muộn màng. Ngược lại, với Capello, điều đó chẳng có gì là xa vời, trong một ngày mà Ronaldo cùng Roberto Carlos gợi lại hình ảnh huy hoàng của "dải thiên hà" một ngày chưa xa.
3 điểm đầy vất vả của dải "Thiên hà trắng"
Thậm chí, các CĐV Bilbao có cơ sở để tin tưởng rằng, nếu Aduritz không bị truất quyền thi đấu từ phút 70, thì Real đã không thể áp đặt được một sức ép nặng nề đến như thế, để dọn đường cho R.Carlos khép lại trận đấu bằng phát đại bác mang nhãn hiệu của riêng anh.
Dù rằng kết thúc 45 phút thi đấu hiệp một, Bilbao chỉ vượt lên nhờ một bàn thắng đến từ tình huống cố định, nhưng khi nhìn Meija và Ramos cuống quýt bọc lót cho nhau, vẫn có những dự cảm bất an len lỏi vào tâm trí những CĐV của Los Merengues.
Càng đáng lo hơn, khi hàng công không còn duy trì được một sự sắc bén trong những đợt lên bóng, lại càng không có sự diễm ảo mà người ta trông đợi. Trước hàng tiền vệ đông nghịt của Bilbao, lại thường xuyên được bổ sung thêm một Aduritz mẫn cán, dường như không còn khoảng không để các vũ công áo trắng "thêu hoa dệt gấm".
Robinho còn đó, Reyes còn đó, Van Nistelrooy còn đó, nhưng họ trở thành những cá thể rời rạc. Guti tiếp tục vắng mặt, và Raul tiếp tục bất đắc dĩ phải chơi như một người tiếp đạn, vai trò mà anh vẫn chưa tìm được sự hứng khởi.
Capello thay liền hai vị trí ở đầu hiệp hai, bởi chỉ một bàn thắng nữa thôi là Real sụp đổ.
2. Không có Guti, nhưng thay vì cứ giữ nguyên cái hệ thống thi đấu ấy và mong chờ một phút lóe sáng của Raul, Don Fabio cuối cùng cũng đã tìm thấy một công thức khác, ít nhất là để "lật ngược thế cờ" trước Mane.
Việc đưa Ronaldo và Beckham vào sân đã tạo nên sự khác biệt
Trên lý thuyết, việc đưa Beckham vào sân để củng cố sườn phải, qua đó gia tăng sức tiến công ở hai cánh có vẻ như cũng không đem lại triển vọng nào sáng sủa trước tuyến giữa đang chiếm thượng phong của Bilbao. Song, trong thực tế, sự sung mãn và năng nổ của anh thay cho Emerson khá mệt mỏi, đã trở thành cái bản lề xoay chuyển cục diện trận đấu.
Thái độ thi đấu quyết liệt của Beckham, cộng thêm những vũ khí bẩm sinh mà anh có sẵn mỗi khi xuất hiện trên đường biên, được bảo đảm bằng một quá trình tích lũy thể lực tương đối dài, đã khiến anh trở thành một "tiền đồn" quan trọng ở phía bên phải vòng cung trung tâm. Không chỉ là một tấm lá chắn, anh còn là cái guồng quay đẩy nhanh tốc độ của những đợt lên bóng, điều mà Real còn thiếu ở hiệp một.
Bên cạnh đó, khi đưa thêm Ronaldo vào sân, thực chất Capello đã muốn các học trò của mình chơi với khuynh hướng 4-2-4 nhằm kéo dãn và làm lung lạc tối đa thế trận phòng ngự của đối thủ.
Nước cờ ấy của ông đã thành công xuất sắc. Ronaldo không còn nhanh như ngày nào, nhưng vẫn đủ mẫn cảm để có một lần phá bẫy việt vị và thực hiện một pha dứt điểm tinh tế đến lạnh người. R.Carlos lại tìm được cảm giác ở những cú sút xa, khi một Bilbao thiếu người không còn ai để ngăn cản anh.
Trong những pha bóng ấy, dù có số đông nhưng thực chất hàng thủ Bilbao đã hòan tòan bị nhiễu loạn trước quá nhiều mũi tiến công mà họ phải ứng phó.
3. Song, tính toán cũng chỉ là lý thuyết. Mọi việc rất có thể sẽ không xảy ra như Don Fabio mong đợi, nếu các học trò của ông không đột ngột tìm lại chính mình một cách đồng đều như thế.
Real có thêm niềm vui nữa là sự trở lại của Chàng béo
Ronaldo, chưa cần đến bàn thắng gỡ hoà, đã kịp gợi lại cho khán giả bóng dáng xưa. Mỗi đợt tiến công có sự tham gia của anh đều được gia cố một cái uy vô hình nào đó để tạo nên áp lực đối với hàng thủ đội khách. Xoay quanh anh, các đồng đội trên hàng công tìm thấy nhiều khoảng trống hơn, một cách dễ dàng hơn.
R. Carlos và Beckham, bằng cách này và cách khác, cũng đã khơi dậy ký ức về những ngày tươi đẹp trong sự nghiệp của mình, những ngày mà họ được gọi là Los Galaticos, những ngày mà chỉ cần một người toả sáng thì Real xem như đã có chiến thắng.
Huống chi, cả ba đều bất chợt hồi sinh để xốc dậy cả đoàn quân màu trắng.
Huống chi, Mane không thể có dù chỉ một trong ba người đó, hoặc để tạo sức ép, hoặc để giữ vững "chân trận", hoặc để gieo rắc những mối hiểm hoạ bất ngờ.
Huống chi, Bilbao chỉ còn 10 người, mà Mane đã phải giữ một chỗ cho Urzaiz nhằm tránh cho các học trò bị quá tải.
Ông đã làm tất cả những gì có thể, nhưng chân lý thuộc về kẻ mạnh. Ít nhất, trong 90 phút này, một cách toàn diện, Real cũng là phía mạnh hơn.
Real Mad. | Stats box | Ath. Clu. |
---|---|---|
56 | Kiểm soát bóng | 44 |
2 | Bàn thắng | 1 |
12 | Sút | 7 |
6 | Sút trúng cầu môn | 4 |
59 | Đánh đầu | 62 |
3 | Cứu bóng | 4 |
6 | Thủ môn xuất tướng | 1 |
6 | Phạt góc | 3 |
27 | Phạm lỗi | 16 |
4 | Việt vị | 3 |
5 | Thẻ vàng | 4 |
0 | Thẻ đỏ | 1 |
76 | Mất bóng | 70 |
19 | Tắc bóng thành công | 32 |
2 | Cắt bóng | 9 |
0 | Chuyền dài | 0 |
332 | Chuyền ngắn | 265 |
7 | Đường chuyền kiến tạo | 5 |
3 | Tạt bóng thành công | 1 |
(Theo TheThaoVietnamnet)