15 năm trước, Roman Abramovich ngồi trên khán đài sân Old Trafford, kinh ngạc. Đêm hôm đó, Manchester United đánh bại Real Madrid với tỷ số 4-3 ở tứ kết Champions League, cùng nhau làm nên bữa tiệc bóng đá tấn công mãn nhãn và mê hoặc người xem với những Ronaldo, Beckham, Zidane, Figo, Giggs, Guti, Veron…
Và rồi, một viễn cảnh tham vọng manh nha kết tinh trong tâm trí nhà tài phiệt người Nga kể từ giây phút ấy. Ông khát khao sở hữu một đội bóng khiến cả thế giới chói lòa bởi sự lấp lánh của nó. Ông muốn một dải ngân hà Galacticos cho riêng mình và không ngừng chiến thắng bằng cái đẹp.
Man City vô địch Premier League với bản sắc bóng đá Chelsea của Roman Abramovich ước ao
Mùa giải này, Abramovich cuối cùng đã được toại nguyện, giấc mơ của ông đã trở thành hiện thực. Duy chỉ có điều, nó được làm nên bởi kẻ khác và đương nhiên, nó thuộc về kẻ khác.
Man City vô địch Premier League với bản sắc bóng đá Chelsea của Roman Abramovich ước ao |
Chủ nhật qua, Chelsea nhọc nhằn chiến thắng Southampton ở một Wembley trống trải 15 ngàn ghế ngồi, giành tấm vé chơi trận chung kết FA Cup thứ 13 trong lịch sử. Xấp xỉ 260km về hướng Bắc, Man City đồng thời hủy diệt Swansea năm bàn không gỡ ở một Etihad ngập tràn sắc xanh màu trời.
Thầy trò Pep Guardiola đã tiếm ngôi vương của Chelsea để chính thức đăng quang chức vô địch Premier League mùa giải này. Không đơn giản chỉ có vậy, họ đang đe dọa xô đổ mọi kỷ lục vô tiền khoáng hậu đương thời được The Blues nắm giữ trong một mùa giải ngoại hạng, với 6 điểm, 2 chiến thắng và 6 bàn thắng trong 4 trận đấu còn lại để tương ứng vượt mốc 95 điểm, 30 chiến thắng và 103 bàn thắng.
Đau đớn hơn cả cho Chelsea, chiến tích của Man City là thành quả của thứ bóng đá mà Abramovich đã mộng tưởng cho họ suốt 15 năm qua, kể từ cái ngày ông cập bến Stamford Bridge mang theo nguồn ngân sách khổng lồ và tham vọng thống trị bóng đá.
Đối với ngài chủ tịch của Chelsea, Barcelona luôn là hiện thân cho tất cả ông hằng khao khát – bản sắc, tinh thần và thành công. Vậy nhưng sau thảm bại ở Camp Nou...
Tất nhiên, mọi chuyện không thể nói là tệ cho Chelsea. Đánh bại Man Utd ở Wembley tháng tới, và chiếc cúp FA Cup đó sẽ là danh hiệu thứ 15 trong kỷ nguyên Abramovich. Họ đã chinh phục Châu Âu, điều mà Man City của Pep Guardiola vẫn chưa làm được. Và dưới mỗi triều đại của Jose Mourinho, Carlo Ancelotti cũng như giờ Antonio Conte, Chelsea đã sản sinh những tập thể bóng đá vĩ đại hàng đầu trong lịch sử Premier League.
Dẫu vậy thì cũng thật khó để không tự hỏi, liệu rằng Abramovich đôi khi có liếc những ánh nhìn thèm muốn sang Man City từ vài tháng qua hay không. Hơn ba tỷ bảng đầu tư mạnh bạo suốt 15 năm qua, vậy nhưng không một Chelsea nào của ngài chủ tịch có thể trình diễn thứ bóng đá toàn diện cả về tính thẩm mỹ và độ hiệu quả như Pep Guardiola và giới chủ Ả Rập đã làm được ở Etihad chỉ riêng trong mùa giải này.
Cách làm bóng đá không thể tạo nên bản sắc cho Chelsea của Roman Abramovich
Dĩ nhiên sẽ thật thiếu công bằng cho Abramovich nếu dễ dàng lãng quên nỗ lực của ông cũng như hiệu ứng tức thì gieo lên cả nền bóng đá Anh trong giai đoạn bình minh của kỷ nguyên này. Tỷ phú người Nga thực sự có tâm huyết và sẵn sàng đắm mình vào một thế giới mình hẵng còn biết tương đối ít về nó.
Thành công của Man City và thất bại nơi Chelsea của Roman Abramovich |
Ông sẽ xuất hiện không báo trước ở các trận đấu của lứa tài năng trẻ học viện. Dựa dẫm chuyên môn phần nhiều vào cố vấn Piet de Visser và giám đốc thể thao Frank Arnesen sau này, ông ý thức được rằng thắng không thôi chưa đủ, quan trọng là phải thắng đẹp, thắng có phong cách, có bản sắc và ngập ngụa trong những ca từ tán tụng.
“Mẻ” tân binh cập bến Stamford Bridge trong mùa hè đầu tiên náo loạn xứ sở sương mù năm 2003 đó – Arjen Robben, Hernan Crespo, Joe Cole, Damien Duff, Juan Sebastian Veron – truyền tải rõ nét thông điệp về đường lối, chính sách phát triển của Abramovich.
Rồi triều đại của Mourinho đã đến và chứng kiến thành công rực rỡ tức thì, ấy vậy cái giá phải trả là sự thực dụng lạ lẫm và tương đối khó coi thời bấy giờ, là những bất đồng về phong cách bóng đá xung khắc nhau.
Đỉnh điểm mâu thuẫn giữa Abramovich và Mourinho xuất hiện cuối năm 2006, khi chủ tịch người Nga thân chinh vào phòng thay đồ trong giờ nghỉ giữa hiệp một trận đấu Champions League để ngang nhiên thuyết giảng cho Michael Essien cách chơi bóng theo đúng ý ông, với Andriy Shevchenko đứng kế bên phiên dịch trong sự kinh ngạc, sửng sốt.
Lũ lượt các HLV đến rồi đi bất luận thành bại ở Chelsea của Roman Abramovich |
Thời Ancelotti năm 2009, Abramovich vẫn say mê và chìm đắm trong tư tưởng biến Chelsea thành cái gì đó vĩ đại, lớn lao hơn một cỗ máy chiến thắng đơn thuần.
“Chelsea không có bản sắc, không có cá tính. Khi xem Barcelona hay Manchester United, tôi nhìn ra chất riêng đặc trưng của họ và chỉ có ở họ. Cho đến lúc này, tôi vẫn không thể nhận diện bất kỳ điều gì ở đội bóng của mình.” – Carletto hồi tưởng lại những gì Abramovich đã nói, gần như đánh phủ đầu ngay khi ông mới được bổ nhiệm ngồi vào ghế nóng sân Stamford Bridge.
Chelsea của Ancelotti giành cú đúp danh hiệu ngay trong mùa giải đầu tiên và lập kỷ lục 103 bàn thắng mà tới giờ Man City của Pep Guardiola vẫn đang đeo đuổi. Đó chính là phiên bản Chelsea sát nhất với những gì Abramovich hằng ước ao và mường tượng. Vậy mà vẫn không đủ, ông vẫn muốn nhiều hơn thế.
Chiếc ghế HLV tại Chelsea là một câu chuyện dài kể từ khi Roman Abramovich lên nắm quyền tại Stamford Bridge. Có những sự thay đổi của tỷ phú người Nga đem đến...
Sang đến năm thứ hai, khi số lượng bàn thắng và kết quả kéo theo trở nên kém ấn tưởng hẳn đi, Abramovich nhanh chóng mất dần kiên nhẫn. Bản hợp đồng 50 triệu bảng mang tên Fernando Torres là một thất bại toàn tập, và rồi Ancelotti không còn kiểm soát nổi phòng thay đồ đội bóng. Kết thúc mùa giải trắng tay đó, HLV người Ý ký trát sa thải của mình và ra đi trong thế cúi đầu.
Chelsea của Roman Abramovich giờ nên phải học hỏi Man City
Không khó để ấn định cột mốc đánh dấu chu kỳ tuần hoàn giữa bùng nổ và sụp đổ của Chelsea. Cho đến năm 2011, họ kết thúc 8 mùa giải liên tiếp với một vị trí trong top 3 Premier League. Kể từ đó: 6, 3, 3, 1, 10, 1 và có lẽ năm nay, 5.
Lần lượt đến rồi đi những Andre Villas-Boas, Roberto Di Matteo, Rafael Benitez, Jose Mourinho, Guus Huddink và chuẩn bị Antonio Conte. Thay đổi xoành xoạch trên băng ghế chỉ đạo, thế thì Chelsea lấy đâu ra cơ sở để định hình nên một khuôn mẫu và chiến lược nhất quán, từ đó mà thành hình thứ bản sắc mãi chỉ được Abramovich kiếm tìm trong vô vọng.
Chelsea của Roman Abramovich giờ nên phải học hỏi cách làm bóng đá có bản sắc của Man City |
Khởi nguồn tương tự bằng những túi tiền không đáy, thành công tương tự với tổng cộng 4 chức vô địch Premier League trong 5 mùa giải trở lại đây, nhưng Chelsea và Man City đã chọn riêng cho mình những đường đi nước bước khác nhau hoàn toàn để đạt được ước nguyện mong muốn.
Chelsea tựa như ngọn lửa bùng cháy dữ dội, thiêu rụi tất cả và chính mình để mãi quay cuồng trong sự hỗn mang giữa hưng thịnh và hoang tàn. Trong khi đó, Man City chậm mà chắc chắn hơn với từng bước xây dựng và phát triển có tầm nhìn dài hạn, để rồi giờ sản sinh ra thứ bóng đá tấn công vũ bão thổi bay tất cả, thành tựu vô tiền khoáng hậu bậc nhất xuyên suốt cả một thế hệ.
Giờ đây, vấn đề là sau sự ra đi gần như đã được định đoạt của Conte trong mùa hè này, Abramovich có lẽ nên thay thế HLV không nhất thiết phải bằng thêm một cái tên đẳng cấp, danh giá nào nữa. Quan trọng là nhân vật kế nhiệm này phải có sự trẻ trung, tân tiến và thức thời, người sẽ trung thành với triết lý bóng đá tấn công vốn đã quyến rũ nhà tài phiệt Nga đến với môn thể thao vua nhiều năm về trước.
Thành công của Manchester City lột tả thất bại của Roman Abramovich ở Chelsea. Từng là hình mẫu chuẩn mực soi sáng cho tất cả phải nhìn vào noi gương, giờ chính ngài chủ tịch người Nga nên học hỏi ngược cách làm bóng đá của đối thủ quốc nội.
Đón đọc thêm các bài viết Diemsovi.com khác về Chelsea của Roman Abramovich:
Một trát sa thải đợi chờ HLV người Ý không sớm thì muộn và trước khi có thể đổ lỗi cho ai hay bất kỳ yếu tố khách quan nào, bản thân ông nên tự vấn chính mình....
1/1/2018 thực sự mang ý nghĩa ở Stamford Bridge, không đơn giản bởi nó là ngày đầu tiên của năm mới hay mở màn cho giai đoạn thảm họa kéo dài cả tháng và hiện...
Gia Khoa (TTVN)