(Diemsovi.com) – Ở trận đấu cuối cùng trên sân Upton Park sau 102 năm, những người West Ham đã có được trọn vẹn điều mà họ cần, đó là chiến thắng kịch tính trước đội bóng giàu truyền thống nhất nước Anh khi mà họ đang cần 3 điểm hơn bao giờ hết. Sau 90 phút cuối cùng trên thánh địa của vùng Đông London, tất cả đều có thể nở nụ cười, tất nhiên là ngoài những kẻ bại trận.
► Cập nhật lịch bóng đá Euro 2016 và kết quả VCK Euro 2016 mới nhất |
West Ham United là đội bóng có tới hai biệt danh, “những người thợ thép” và “những chiếc búa”, thế nhưng sân Upton Park lại có một tên gọi khác là Boleyn Ground, đặt theo tên của nữ hoàng Anh Anne Boleyn hiền dịu với sắc đẹp hơn người ở thế kỷ 16. 90 phút cuối cùng tại Boleyn Ground tồn tại tất cả những điểm nhấn đó, từ tinh thần quyết chiến, ý chí theo kiểu “thép đã tôi thế đấy”, cho đến những màu nhiệm và nét đẹp của bóng đá mà những khán giả, huấn luyện viên và các cầu thủ West Ham đã thể hiện. Thậm chí ngay cả nếu Manchester United có giành chiến thắng đi chăng nữa, họ cũng sẽ không phải đề tài chủ đạo trong một ngày mà bóng đá thuộc về truyền thống.
Đây là trận đấu cuối cùng của West Ham trên sân Upton Park |
Những cầu thủ của West Ham có thể đến từ nhiều quốc gia khác nhau, nhưng chắc chắn đều đã nắm rõ tầm quan trọng của một trận đấu như này cũng như ý nghĩa lịch sử của Boleyn Ground. Đội trưởng Mark Noble, một người London chính gốc và đã gắn bó với The Hammers trong gần như suốt sự nghiệp, có thể đã ghé tai từng đồng đội và truyền đạt lại cho họ tinh thần chiến đấu mà West Ham có được, để rồi từ những cầu thủ sáng tạo như Payet, Lanzini cho đến những chàng công nhân như Antonio và Kouyate, chúng ta đều thấy được sự bền bỉ, miệt mài và dũng mãnh trong những tình huống tranh chấp và áp sát. Không phải riêng một Quỷ Đỏ đáng thương, bất cứ đối thủ nào khác cũng sẽ cảm thấy như nghẹt thở dưới sức ép như vậy.
(Diemsovi.com) - Búa tạ đã không phải hổ thẹn với CĐV nhà tại trận đấu cuối cùng diễn ra trên sân Boleyn Ground khi lại đánh bại một đại gia lâu đời nữa của...
Nét tinh tế và sự vui vẻ rồi truyền đến cả HLV Slaven Bilic, một con người mới chỉ có quãng thời gian sống tại Anh tính bằng tháng. Trong hiệp 2, chúng ta vẫn thấy ông thỉnh thoảng có những lời trò chuyện với người đồng nghiệp Louis van Gaal, kèm theo sau đó là những tiếng cười sảng khoái cho ban huấn luyện cả hai đội. Người hâm mộ theo dõi qua truyền hình sẽ chẳng thể nào biết được nội dung của những mẩu chuyện đó là gì, nhưng có thể dám chắc rằng đó là những tràng cười đầy thoả mãn, cho dù đó là thời điểm West Ham đang dẫn trước hay ngược lại.
Khoảnh khắc Winston Reid ghi bàn thắng quyết định |
Ngay cả khi Antonio ghi bàn thắng gỡ hoà 2-2, West Ham vẫn chưa muốn dừng lại. Họ muốn anh ăn mừng thật nhanh để rồi ôm bóng đặt về vị trí chính giữa vòng tròn trung tâm. Để rồi 11 cầu thủ ném những ánh nhìn như những con thú đói khát về phía trái bóng và đối thủ, ta hiểu rằng Quỷ Đỏ sẽ không còn đường sống, và Winston Reid, một cầu thủ đến từ New Zealand xa xôi, chính là người kết liễu Bầy quỷ.
Giải Ngoại hạng Anh luôn chứa đựng những đội bóng sở hữu cá tính riêng mà họ sẽ chẳng bao giờ thay đổi điều đó. West Ham tại Upton Park vẫn luôn đá pressing và đậm chất thể lực như thế cho dù đối thủ có là ai đi chăng nữa. Họ chưa bao giờ biết sợ với điểm tựa sân nhà và thường thì thành công sẽ mỉm cười với những nỗ lực của The Hammers. Tinh thần ấy vẫn sẽ tiếp diễn ngay cả khi họ chuyển đến ngôi nhà mới ở mùa giải tới, sân Olympic. Màn trình diễn ngày hôm nay trước M.U như là một lời khẳng định đanh thép cho điều đó.
Tổng hợp: West Ham 3-2 M.U (Đá bù vòng 35 Premier League 2015/2016)
Hàn Phi